Cơm canh cua, thịt rang có cả cà pháo
“Các anh đi một đoạn bên tay trái là có quán cơm Việt Nam đó. Ở đó bán cả lòng lợn, cơm canh cua cà…”, nữ lễ tân trẻ người Lào tại khách sạn Azalea Park View, nơi nhóm phóng viên Bóng đá chọn để ở tại Vientiane nói với giọng lơ lớ Việt Nam trả lời khi được chúng tôi đặt vấn đề “muốn tìm quán ăn Việt gần đây”. Từ khách sạn, chúng tôi chỉ đi khoảng 200m là đã đập vào mắt những dòng chữ đầy thân thuộc được bên cạnh tiếng Lào: Vĩnh Xuân - Ẩm thực Việt Nam – Café Wifi – Cơm văn phòng.
“Đúng quán Việt Nam rồi anh ơi. Nhưng nhìn quán trông đìu hiu lắm. Không biết tầm này còn mở không anh nhỉ”, người đồng nghiệp Trần Phúc Nghĩa quay sang cắc cớ với tôi. Khi ấy, tôi cũng không biết trả lời sao chỉ cười trừ và nghĩ thầm: “thôi thì cứ vào ăn thử xem sao. Nếu ngon mình lại ăn tiếp còn không hợp thì đổi quán”.
Lúc chúng tôi đến ăn cũng đã ngoài 1 giờ. Quán khi đó đã định nghỉ để ăn trưa. Tuy nhiên, khi thấy có tiếng nói chuyện của người Việt Nam, một cô gái trẻ từ bên trong bếp bước ra với nụ cười đon đả nói: “Các anh mới từ Việt Nam sang ạ. Quán em có đầy đủ các món cơm trưa phục vụ mọi người. Các anh thích ăn gì cứ đặt để em làm ngay”.
Hỏi ra mới biết, đây chính là “bà chủ” trẻ của quán có tên Phạm Thị Vy, sinh năm 1991 người Gia Viễn (Ninh Bình) sang đây lập nghiệp cùng chồng khoảng gần chục năm nay. Bữa cơm đầu tiên tại Vientiane, tôi cùng các đồng nghiệp của mình quyết định gọi những món “chuẩn” người Bắc: Cơm, thịt rang cháy cạnh, đậu sốt cà chua, trứng rán và canh cua cà pháo.
Đóng quán sớm để đi cổ vũ ĐT Việt Nam
Trên đất bạn, nhưng bữa ăn chị Vy nấu ra bày biện mọi thứ như ở Việt Nam khiến chúng tôi có cảm giác ở quê nhà. Từ những câu chữ trên tường, đến các chương trình trên truyền hình, có sự gần gũi với lữ khách phương xa đến với Vientiane.
Trò chuyện với nhóm phóng viên Bóng đá, chồng của chị Vy, anh Trịnh Quang Thành, sinh năm 1992 người Đại Mỗ (Hà Nội) trải lòng: “Em thì sang đây gần chục năm rồi. Trước em học bên này rồi ở lại luôn. Vợ em thì mới sang có 4-5 năm nay thôi. Con em cũng 8 tuổi nhưng đang phải gửi cháu cho ông bà trông giúp. Sắp tới khi ổn định em mới đón cháu sang”. Anh Thành chia sẻ thêm, quán mình chủ yếu phục vụ là người Việt Nam. Ngày thường quán đông tấp nập cả trưa lẫn tối. Khách khi đến đây có thể đặt bất kể món gì là cửa hàng cũng sẵn lòng phục vụ.
“Bọn anh thích ăn lòng lợn và lẩu riêu cua bắp bò, quán mình làm được chứ”, tôi hỏi chủ quán. Anh Thành nhanh nhảu: “Em làm được chứ. Bọn anh thích ăn gì chúng em cũng chiều”.
Biết chúng tôi là các phóng viên thể thao sang tác nghiệp ĐT Việt Nam đá AFF Cup gặp Lào, anh Thành nói với đầy sự hào hứng: “Em cũng thích bóng đá lắm. 4 năm trước khi ĐT Việt Nam sang đây đá em cũng đi xem mà. Ở ĐT Việt Nam em thích nhất là Quang Hải và Công Phượng. Tiếc là lần này Phượng lại không sang đá. Trận tới em tính đóng quán nghỉ sớm một hôm, mua vé cho cả cửa hàng đi xem cổ vũ Việt Nam”.
Trước khi chúng tôi chào tạm biệt ra về, anh Thành không ngần ngại tuyên bố: “Em nghĩ Việt Nam sẽ thắng dễ Lào 3-0 thôi. Trận đó đá xong mời các anh về quán làm vài chai bia ăn mừng nhé”.