CĐV Indonesia: “Trình độ Campuchia, Lào hơn Việt Nam'
Hàng thủ Indonesia chơi tốt
Trước hết, phải khẳng định đội tuyển Indonesia đã có một trận đấu rất khác so với chính họ và cũng rất khác so với cách Malaysia hời hợt và yếu đuối khi đối đầu với Việt Nam trong trận đấu ngày 12/12. HLV Shin Tae Yong đã chứng minh vì sao ông có thể dẫn dắt ĐTQG Hàn Quốc ở VCK World Cup 2018.
Nhà cầm quân người Hàn Quốc với tính kỷ luật cao độ yêu cầu Indonesia phải tổ chức một hàng phòng ngự thật chặt chẽ, kỷ luật ngay trước khu vực 16m50 của đội nhà. Chủ trương của Indonesia là sẽ cố gắng dồn quân số sang một biên mỗi khi đội tuyển Việt Nam triển khai chồng cánh. Số lượng người nhiều hơn cộng thêm cách áp sát “rát” của Indonesia khiến cho Việt Nam rất khó để đưa bóng về khu vực 1/3 sân của đối thủ, chứ đừng nói là trong khu vực vòng cấm địa của Việt Nam.
Mỗi khi Quang Hải, Tuấn Anh hay Hoàng Đức có bóng ở sát khu vực 1/3 sân của mình, Indonesia cắt cử 1 cầu thủ băng lên gây sức ép cùng ít nhất một cầu thủ khác di chuyển xuống để bọc lót nhằm cắt đường chuyền hoặc hỗ trợ phòng ngự. Đó là lý do mà Việt Nam hiếm khi có những pha dứt điểm dễ dàng trong vòng cấm địa.
Nếu như trước Malaysia, riêng trong hiệp 1, ĐT Việt Nam có tới 6 lần dứt điểm ở trong vòng cấm và 2 trong số đó là những bàn thắng của Quang Hải và Công Phượng thì trong 45 phút đầu tiên trước Indonesia, Việt Nam không thể làm được lấy nổi một lần. Việc các cầu thủ Indonesia chủ động chia người và lấp vào các khoảng trống nguy hiểm trước cầu môn khiến cho cầu thủ Việt Nam không dễ dàng tìm được đường vào cầu môn đối thủ
Giống hiệp một thì Indonesia đá rất chặt, hàng tiền vệ của họ chơi rất quyết liệt. Chúng ta đá vẫn như hiệp một thôi nhưng không tạo được nhiều cơ hội, nên không ghi được bàn thắng” - HLV Phạm Minh Đức
"Các cầu thủ của chúng ta khá vất vả, điều chuyển bóng rất nhiều để mong tạo ra khẽ hở. Indonesia vất vả khi đuổi theo chúng ta, nhưng chúng ta cũng vất vả để triển khai tấn công" - Cựu trung vệ Nguyễn Mạnh Dũng
Đội tuyển Việt Nam chưa tấn công hay
Thống kê chỉ ra rằng đội tuyển Việt Nam kiểm soát bóng 70% - tức là gấp 3 lần so với những gì mà Indonesia vốn dĩ đã khoán trắng cho mặt trận phòng ngự. Ngoài ra, Việt Nam dứt điểm tới 21 lần về cầu môn. Nói đến đây, chúng ta có thể dễ hiểu nhầm về một thế trận áp đảo và tạo ra nhiều cơ hội về cầu môn Indonesia. Thực tế, tỷ lệ kiểm soát bóng và số pha dứt điểm không tỷ lệ thuận với hiệu quả trong cách chơi. Minh chứng rõ ràng nhất là trong số 21 lần dứt điểm ấy, Việt Nam chỉ có đúng 1 lần dứt điểm trúng đích.
Nói như thế để thấy rằng, Việt Nam không chỉ vất vả bởi hàng thủ được tổ chức kín kẽ bên phía Indonesia dẫn đến thiếu hụt cả về thời gian lẫn không gian để tạo ra những cơ hội thật sự sắc sảo.
Trước Malaysia, cách tấn công hiệu quả điển hình của Việt Nam chính là đoạt bóng ở khu trung tuyến và tổ chức lên bóng với tốc độ chưa đến 10 giây để ghi bàn. Nhưng với một Indonesia tổ chức quân số dày đặc và không cho Việt Nam cơ hội phản công chớp nhoáng như vậy, Việt Nam đã không thể xoay sở tốt và tìm kiếm đường vào cầu môn .
Vấn đề con người cũng là điều trăn trở với ĐT Việt Nam. Công Phượng, cầu nối tốt giữa tuyến tiền vệ và tiền đạo chấn thương ngay sau hiệp 1. Văn Đức trải qua một trận đấu không tốt và chìm vào trong số đông của Indonesia. Hai biên Văn Thanh, Hồng Duy thiếu đi những nhạy bén trong di chuyển khoảng trống để tăng cường việc kiểm soát không gian của Việt Nam. Hàng loạt những yếu tố đó khiến cho Việt Nam bế tắc trong việc tìm kiếm bàn thắng vào lưới đối thủ.
Việt Nam chưa đến thời điểm vượt trình Đông Nam Á
Suy cho cùng, hình ảnh mà Indonesia tạo ra trước Việt Nam cũng tương đồng với một Việt Nam khi đối đầu với những ông lớn hàng đầu châu Á. Nhưng ở vòng loại thứ 3 World Cup, những Nhật Bản, Australia, Saudi Arabia, Oman hay Trung Quốc vẫn tìm được cách giải quyết thế trận phòng ngự mà Việt Nam tạo ra bằng sự toả sáng của một cá nhân hay chớp thời cơ từ một tình huống.
Đó là tiếng nói của đẳng cấp ở trình độ cao nhất của châu Á. Tiếc rằng với Việt Nam, trận hoà 0-0 trước Indonesia chỉ ra rằng đẳng cấp của chúng ta vẫn chưa đến mức “out-trình” để giải quyết bế tắc trong một thế trận mà đối thủ “đổ bê tông”.