Mặt trái của làn sóng nhập tịch
Làn sóng nhập tịch làm đổi đời Indonesia. Từ một đội tuyển nằm ngoài top 130 thế giới và từng có lúc lao đao giai đoạn 2018 đến 2020, Indonesia lột xác với các cầu thủ “kiều” chơi bóng tại châu Âu. Giá trị của những Thom Haye, Oratmangoen, Ivan Jenner, Jay Idzez cùng khoảng gần… 20 cầu thủ nhập tịch khác biến Indonesia từ hiện tượng thắng Việt Nam trở thành một đội rất khó chịu tại châu Á. Gần nhất, Indonesia đã đánh bại 2-0 Saudi Arabia và đang tạm ở nhóm có cơ hội dự World Cup.
Đó là điểm sáng của nhập tịch. Nhưng mặt trái của nó cũng tồn tại song song. Cầu thủ nội bị co hẹp đất diễn. Ngoại trừ Arhan, Ferdinan, Asnawi thì đa số các cầu thủ nội bản địa khác không có nhiều cơ hội thi đấu. Sự ưu ái của ông Shin còn được thể hiện rất rõ khi từng có lúc ông xếp nguyên một khu vực dành riêng cho nhóm nhập tịch được tập luyện. Trong khi nội binh phải lủi thủi tập ở một khu vực khác.
Đòn hồi mã thương bởi chính sách này là Indonesia cho ra 2 bộ mặt trái chiều. Họ có thể rất lì lợm và khó chơi ở vòng loại World Cup dành cho các đội châu Á mạnh nhất. Nhưng họ cũng sẵn sàng trải qua trận hoà như thua trước Lào, đối thủ yếu nhất bảng B.
HLV Shin Tae Yong không mặn mà
Cần nói thêm, biết là đội hình yếu, nhưng HLV Shin Tae Yong cũng chẳng có xoay tua gì ghê gớm cho Indonesia. Ngay cả khi 2 trận gần nhất diễn ra với tần suất 3 ngày/trận, ông thầy này vẫn giữ tới 8 cái tên trong đội hình xuất phát. Cần nói thêm, trong quãng 3 ngày ấy, Indonesia mất nguyên 1 ngày để di chuyển. Từ Myanmar về Indonesia, đội tuyển này phải trải qua 3 chặng từ bay đến đường bộ. Chưa kể, chuyến làm khách ở Việt Trì (Phú Thọ) cũng ngốn của Indonesia tới 3-4 quãng di chuyển mệt mỏi đến thế.
Lịch thi đấu AFF Cup 2024 quá dày, khi trận chỉ cách nhau 3 ngày, không khác gì làm khổ cầu thủ. Sau trận đấu với Myanmar, chúng tôi phải quá cảnh từ Kuala Lumpur (Malaysia) rồi bay về Jakarta, phải mất 16 giờ để di chuyển. Chưa kể, sau trận đấu với Lào, chúng tôi phải di chuyển ngay đến Việt Nam.
HLV Shin Tae Yong (ĐT Indonesia)
Cầu thủ bị bào sức quá ghê gớm. Ông Shin cũng chỉ biết… xoay vòng vài gương mặt. Dường như chính HLV này cũng đang đối phó với AFF Cup 2024, thay vì nhập cuộc với một tâm lý nghiêm túc. Hậu vệ thi đấu quá ít ở cấp độ ĐTQG. Họ dễ dàng bị cầu thủ Lào qua mặt ở các tình huống 1 đối 1. Nói Indonesia chuẩn bị cho SEA Games để biện hộ cho 2 trận đấu rất thất vọng trước Myanmar và Lào cũng được.
Nhưng nhìn từ khách quan là lịch thi đấu dày, chặng di chuyển quá nhiều cộng thêm ông Shin cũng chẳng tập trung xây dựng, xoay tua, tính toán lực lượng từng trận; thời gian làm việc với đội hình mới gồm đa số cầu thủ trẻ ít kinh nghiệm, trong giai đoạn sau vòng loại World Cup và trước AFF Cup quá ít,… Indonesia bộc lộ quá nhiều yếu tố để người ta tin họ chẳng thể vô địch.
Có thể, Indonesia sẽ biện hộ rằng họ sẽ dồn toàn lực cho VL World Cup, với giấc mơ World Cup 2026 trên đất Mỹ, Mexico hay Canada. Thôi thì cứ tạm cho là vậy.
Ném biên vẫn khó chịu ĐT Indonesia “bào” ném biên của Pramata Arhan. Nhưng nó vẫn đem lại giá trị. 2 trận vừa qua, Indonesia ghi 3 bàn từ những quả ném biên. |