Bóng Đá Plus trên MXH

Liverpool: Hãy coi đó là số phận!
Hoàng Hiệp • 18:52 ngày 06/05/2014
Khi thất bại, người ta sẽ tìm tòi, phân tích nguyên nhân, ai đó hay cái gì đó sẽ phải đứng ra chịu trách nhiệm. Vậy đối với Liverpool, thất bại trong cuộc đua chinh phục Premier League thì ai là người đáng trách?
    Đó là đội trưởng Steven Gerrard với cú trượt ngã định mệnh? Là Kolo Toure với pha chuyền bóng như đặt cho tiền đạo West Brom khiến Liverpool đáng rơi 2 điểm 1 cách tai hại? Hay Jordan Henderson với pha phạm lỗi không cần thiết dẫn đến phải nhận thẻ đỏ trong trận gặp Man City, khiến nhân lực của Liverpool thiếu hụt trong những trận cuối mùa giải? Rồi cặp trung vệ Martin Skrtel – Mamadou Sakho chơi bóng như mơ ngủ làm khổ Simon Mignolet?

    Vấn đề là khi thất bại mới phải tìm người để đỗ lỗi. Còn với Liverpool, mùa giải 2013-2014 này có phải một mùa giải thất bại không? Quay trở lại tháng 8/2013, khi mùa giải mới khởi tranh, mục tiêu của Liverpool là tranh 1 suất dự Champion League. Mà đó hoàn toàn không phải là mục tiêu dễ dàng trong bối cảnh có đến 7-8 đội bóng cạnh tranh Top 4, lực lượng của Liverpool lại không được bổ sung chất lượng và không nói đâu xa, ngay đến một ĐKVĐ M.U với đội hình giữ nguyên như mùa bóng trước và còn được bổ sung thêm 2 bản hợp đồng chất lượng Marouane Fellaini, Juan Mata cũng chỉ đặt mục tiêu Top 4. Vậy mà Liverpool sớm hoàn thành mục tiêu ấy thì có thể coi là thất bại hay không?

    Vậy những ai là người đóng góp vào sự thăng hoa đó của CLB, nếu đó không phải là Gerrard, linh hồn của đội bóng, người đã truyền lửa cho các đồng đội? Là Sterling, chàng trai trẻ đã có tiến bộ thần tốc trong mùa giải này và vẫn đang không ngừng trưởng thành hơn trong từng trận đấu? Hay Henderson, nguồn năng lượng bất tận ở khu vực giữa sân, lên công về thủ như con thoi? Tất cả các cầu thủ, từ chính thức đến dự bị đều nỗ lực đóng góp vào thành công chung của đội bóng, chẳng thể trách ai được, hãy dành lời khen ngợi cho họ.


    Chỉ có điều khi sớm hoàn thành mục tiêu Top 4, những người hâm mộ Lữ đoàn đỏ lại hướng đến một mục tiêu mới, mục tiêu mà thực sự ngay cả những fan mơ mộng nhất cũng chẳng dám nghĩ tới khi mùa giải mới bắt đầu, đó là chức vô địch. Với những gì đã diễn ra, niềm tin vào chức vô địch là điều hiển hiện khi mà đội bóng có một phong độ tuyệt vời và các đối thủ phải trải mình trên nhiều mặt trận dẫn tới hậu quả là những cú sảy chân liên tiếp. Thậm chí khi mùa giải chỉ còn 4 vòng đấu thì Liverpool còn nắm quyền tự quyết trong tay. Vậy nên khi giấc mơ vô địch sụp đổ thì sự hụt hẫng, thất vọng của những người hâm mộ là điều dễ hiểu. Nhưng trách ai bây giờ? Nếu muốn trách, hãy trách số phận quá nghiệt ngã với người hâm mộ Lữ đoàn đỏ.

    Tính đến hết vòng 37, Liverpool dành được 25 chiến thắng, 6 trận hòa và 6 lần trắng tay. Cũng với tổng số các trận thắng, hòa, thua như vậy, nhưng với một cách sắp xếp khác đi, ví dụ như gặp liên tiếp 5-6 trận không thắng vào giai đoạn đầu năm 2014 hẳn lúc đó người hâm mộ Liverpool sẽ thất vọng tràn trề. Có lẽ không ít CĐV sẽ tẩy chay Brendan Rodgers, một số khác sẽ thuê máy bay bay vòng quanh Anfield đòi ông phải ra đi, số còn lại sẽ nhiếc móc các cầu thủ. BLĐ sẽ ra chỉ thị cho Rodgers phải thắng trong một số trận liên tiếp. Và rồi thầy trò Rodgers đáp trả những chỉ trích, những áp lực đó bằng những trận thắng vang dội, đưa đội bóng chắc suất Top 3. Đó sẽ là một bầu không khí hân hoan xua tan đi sự u ám trước đó. Thế nhưng sự thật lại nghiệt ngã hơn nhiều. Trước khi để thua Chelsea ở vòng 36 thì Lữ đoàn đỏ đã có chuỗi 12 trận thắng liên tiếp, họ đã vẽ nên một viễn cảnh tươi đẹp khiến người hâm mộ tin tưởng vào sự trở lại ngôi vương, để rồi không ít người chán nản khi thất bại trong cuộc đua tam mã ấy. Giọt nước mắt đã hoen ướt đôi mắt Gerrard và trào dâng trên khuôn mặt Suarez đến nỗi anh phải trùm áo che mặt.


    Sẽ là một phép màu nếu Liverpool có thể vô địch. Lữ đoàn đỏ thủng lưới 49 bàn sau 37 trận, một con số kỷ lục của Liverpool kể từ mùa giải 2000-2001. Trong khi đó bình quân số bàn thua của những nhà vô địch kể từ mùa giải 2000 – 2001 đến hết mùa giải 2012-2013 chỉ là 29. Nói như thế để thấy rằng hàng thủ không cho phép Liverpool vô địch mặc dù họ đang sở hữu hàng công mạnh nhất lịch sử CLB. Nhưng dẫu không thể vô địch, họ cũng xứng đáng xếp ở vị trí thứ 2. Họ hơn Arsenal trong các cuộc đại chiến. Họ nhỉnh hơn Chelsea trong việc ăn hiếp các đội bóng dưới cơ. Họ chỉ kém Man City vì đội bóng này hoàn thành tương đối tốt cả 2 việc trên, hơn họ. Đó là một thành công lớn nếu nhìn vào chiều sâu đội hình trong tay Rodgers.

    Vậy khi nào số phận an bài cho Liverpool vô địch? Có thể ngay mùa giải này nếu có địa chấn ở Etihad. Cũng có thể mùa giải sau hay nhiều mùa giải sau nữa. Số phận đã sắp đặt hết tất cả rồi, chỉ có điều chẳng ai biết được. Các Liverpudlian chỉ cần giữ nguyên tình yêu và luôn ủng hộ đội bóng trong mọi hoàn cảnh thôi. Còn mọi chuyện khác để… số phận lo.
    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay