Chúng ta khó có thể trách Gomez vì sự mơ mộng. Sau 24 lần ra sân cho Charlton, 32 lần cho đội trẻ Anh, 8 lần đá chính cho ĐT Anh và 100 trận cho Liverpool, hậu vệ này vẫn đang chờ đợi bàn thắng đầu tiên của anh.
164 trận đấu và Gomez vẫn chưa phải là người được các đồng đội xúm vào ăn mừng, được xướng tên bởi phát thanh viên George Sephton trên sân Anfield.
Nhưng ước mơ này không chỉ nói về việc Gomez muốn thấy tên mình trong ánh sáng mà bàn thắng trong mơ của Gomez sẽ đẩy Liverpool đến gần hơn với một kỷ lục của những thống kê phản ánh về cách tiếp cận hài hòa, tập thể của Liverpool. Gomez là cầu thủ đá chính duy nhất ở Liverpool vẫn chưa tìm thấy mành lưới ở Premier League mùa này.
Trên thực tế, kỷ lục Liverpool thậm chí còn ấn tượng hơn thế. 18 cầu thủ của HLV Jurgen Klopp được đá chính ở Premier League mùa này, và chỉ có 2 người là Gomez và một trung vệ khác là Dejan Lovren, vẫn chưa ghi bàn. Hãy bỏ qua hàng công 3 người của The Kop, bởi ghi bàn là trách nhiệm và bổn phận của họ, 16 cầu thủ đã lập công. Đó là danh sách ghi bàn dài nhất ở Premier League của một đội bóng.
Không phải 16 cầu thủ kia đều ghi những bàn thắng có tính quan trọng, ví dụ như bàn thắng của Adam Lallana trong 5 phút cuối cùng, đã phá tan nỗi ám ảnh về trận thua đầu tiên của Liverpool trong trận đấu với Man United hồi tháng 10/2019. Nhưng Klopp rất vui mừng khi thấy ai đó bất thường có được bàn thắng.
"Một điều tuyệt vời! Cậu ta hoàn toàn thoải mái và biết rằng khó khăn như thế nào vào lúc này để được thi đấu. Nhưng Lallana xứng đáng với điều đó", Klopp cười toe toét và nói về bàn thắng đó. Ông hiểu tầm quan trọng về sức mạnh có chiều sâu của đội bóng và vui sướng khi những cầu thủ bên lề trở thành ngôi sao.
Cơn ác mộng tiếp theo có thể đã diễn ra tại Villa Park vào tháng 11/2019, nhưng rồi Andy Robertson đã sút vào góc xa và gỡ hòa ở phút thứ 87. Cuối cùng, Liverpool cũng tìm được chiến thắng muộn trước Aston Villa nhờ bàn thắng của Sadio Mane.
Những cầu thủ tương đối hiếm khi ghi bàn khác đã lập công trong các trận đấu lớn. Trent Alexander-Arnold mở tỷ số ở trận gặp Chelsea, Fabinho lập công trong chiến thắng trước Man City, Joel Matip tỏa sáng trước đội khách Arsenal, Xherdan Shaqiri ghi bàn trong trận derby với Everton và James Milner có 2 cú đá penalty thành công vào lưới Leicester trong 2 lần chạm trán đối thủ này.
Thực tế, danh sách 16 người ghi bàn cho Liverpool là một phản ánh chân thực về việc rất nhiều cầu thủ khác nhau đang cống hiến hết mình cho CLB. Làm thế nào để so sánh kỷ lục của Liverpool với các nhà vô địch Premier League trong những năm qua? Vâng, tùy thuộc vào cách bạn nhìn, nhưng các con số là khá tốt.
Trước hết, số lượng người ghi bàn thay đổi đáng kể giữa các nhà vô địch Premier League. Chỉ có 9 cầu thủ của Man United ghi bàn ở hành trình xưng Vương mùa 2002/03. Một thập kỷ sau, đội hình Man United giành danh hiệu cuối cùng dưới thời Sir Alex Ferguson có 20 cầu thủ ghi bàn, một kỷ lục tại Premier League, nhưng chỉ ghi nhiều hơn 8 bàn thắng so với mùa 2002/3 (80-72).
Liverpool dường như khó có thể san bằng kỷ lục 20 cầu thủ ghi bàn trong một danh hiệu vô địch của Man United. Tuy nhiên, họ đã sử dụng ít cầu thủ hơn trong đội hình xuất phát. Chúng ta hãy sử dụng tỉ lệ % để so sánh. 16 trong số 18 cầu thủ đá chính của Liverpool đã ghi bàn ở mùa này, tương đương tỉ lệ 89%.
Đó sẽ là tỷ lệ cao nhất trong số tất cả những đội giành được danh hiệu Premier League mặc dù số cầu thủ ghi bàn của Man United ở mùa 2012/13 rất phức tạp bởi thực tế là cầu thủ trẻ Nick Powell đã ghi bàn khi được vào thay người chứ không phải được đá chính từ đầu.
Tuy nhiên, có một vấn đề nhỏ với việc xem xét số lượng cầu thủ xuất phát ghi bàn cho. Khi một số đội đã nắm chắc chức vô địch, họ có thể sử dụng những cầu thủ trẻ đá chính trong những trận đấu mang tính thủ tục. Chính điều này phần nào làm biến dạng các số liệu.
Vậy làm thế nào để phân định cầu thủ phải chơi đủ số phút đủ điều kiện? 1.000 phút là một số tròn đẹp đẽ, tương đương với 11 trận đá đủ 90 phút. Tại đây, Man United từ mùa 1993/94 đã có 11 trong số 12 cầu thủ đã chơi đủ 1.000 phút và có ghi bàn, ngoại trừ hậu vệ phải Paul Parker. Con số này của Chelsea ở mùa 2014/15 cũng tương tự, 10 trên 11, với Cesar Azpilicueta là ngoại lệ.
Nhưng 2 năm sau, Chelsea đã tạo đẳng cấp riêng cho mình: 12 cầu thủ đã chơi hơn 1.000 phút cho đội bóng của Antonio Conte và tất cả 12 người đều đã ghi ít nhất 1 bàn. Azpilicueta, David Luiz, N'Golo Kante và Nemanja Matic đều làm được điều đó.
Đội hình Chelsea đó chỉ là 1 trong 4 đội vô địch có toàn bộ cầu thủ chính đều ghi bàn. 3 nhà vô địch như thế khác là Man United mùa 1992/93, Man United mùa 2012/13 và Man City mùa 2013/14.
Đây là mục tiêu mà Liverpool có thể nhắm tới trên thực tế. Thậm chí, Klopp có thể dùng tiểu xảo để đạt được kỷ lục tốt hơn là giúp toàn bộ những cầu thủ từng ở đội hình xuất phát ghi bàn nếu ông cho phép những cầu thủ chưa từng đá từ đầu bao giờ cơ hội đó như Takumi Minamino, Curtis Jones hoặc Harvey Elliott.
Nhưng với Liverpool, nhiều người mong muốn một cầu thủ ghi bàn, đó là Joe Gomez. Cơ hội để Gomez thực sự ghi bàn là gì? Anh đã từng kể về một cút xa duy nhất của mình về khung thành của West Ham, nhưng bóng lại chạm Sadio Mane và vào lưới, tất nhiên, bàn thắng được tính cho Mane. Đấy là sự thật 100%.
Gomez đã chơi 1.277 phút cho Liverpool mùa này và tình huống sút xa kể trên là cú sút duy nhất của anh. Trong số những hậu vệ đã có số phút thi đấu tương đương với số phút với Gomez, có Fikayo Tomori của Chelsea với 7 cú sút, Grant Hanley của Norwich có 8 cú sút, Phil Bardsley của Burnley cũng có 8 cú sút. Nhiều nhất là Sam Byram của West Ham với 15 pha dứt điểm.
Gomez không thường dâng lên tấn công trong các tình huống đá phạt góc hoặc xuất hiện ở vòng cấm địa của đối phương. Anh chỉ đón những đường bóng bật ra khỏi khu vực 16m50 và biến đó thành cơ hội dứt điểm và ghi bàn. Điều đó, có nghĩa các đồng đội của anh có thể can dự vào pha dứt điểm đó và biến thành công lao của mình như trường hợp của Mane.
Có 2 ví dụ trong lịch sử Premier League về những cầu thủ không ghi bàn nhưng lại được trao tặng bàn thắng khi chức vô địch đã nắm chắc. Trong trận đấu trên sân nhà cuối cùng của Man United ở mùa 1992/93, ẩn số Gary Pallister đã được phép thực hiện một cú đá phạt ở cự ly gần và anh đã ghi bàn nhờ sự hào phóng của đồng đội và HLV.
Năm 2005, tiền vệ trụ Claude Makelele của Chelsea cũng đã bị thuyết phục phải đá một quả penalty vào lưới Charlton vào ngày đội bóng của Jose Mourinho ăn mừng danh hiệu đầu tiên của họ sau 50 năm. Anh sút và bị thủ môn cản được, nhưng khi bóng bật ra, Makelele lại dứt điểm và ghi được bàn thắng đầu tiên của mình cho Chelsea.
Hy vọng rằng Gomez cũng sẽ có được cơ hội tương tự 2 tiền bối trên. Có thể các cầu thủ Liverpool cũng đang lên kế hoạch đó. James Milner và Mohamed Salah là 2 người được phụ trách những tình huống đá phạt của The Kop. Nhưng nếu trong 9 trận đấu còn lại ở mùa giải này, nếu The Kop được hưởng penalty, khi mà chức vô địch đã chắc chắn, có thể Gomez sẽ là người đá cú 11 mét lịch sử đó.