Có quá nhiều lý do để hoài nghi đoàn quân của Jose Mourinho. Chelsea đã thua 7 trận sau 13 vòng đầu mùa này, số trận thua gấp… 7 lần Tottenham. Spurs chính là đội khó bị đánh bại nhất tại Premier League, với chuỗi 12 trận bất bại liên tiếp kể từ sau thất bại kém may mắn 0-1 trước M.U ngay ở vòng 1 (Kylie Walker đá phản lưới nhà). Harry Kane, hung thần của Chelsea ở trận thua 3-5, sau quãng ngày khó khăn đầu mùa thì nay đang chơi hay hơn bao giờ hết, và The Blues chính là một trong những đội bóng yêu thích của Kane với 3 lần làm thủng lưới. Hàng thủ của Chelsea đang thật sự đáng báo động. Trong 17 đội bóng luôn có mặt ở Premier League trong năm 2015 (còn 3 đội đã rớt hạng sau khi kết thúc mùa bóng 2014/15), thành tích phòng ngự của The Blues kém hơn 10 đội! Còn đâu niềm tự hào về nền tảng phòng ngự ở những đội bóng Mourinho từng dẫn dắt?
Tính riêng trong năm 2015, Chelsea đã đá 32 trận trong khuôn khổ giải Ngoại hạng Anh xuyên qua 2 mùa bóng 2014/15 và 2015/16. Kết quả là The Blues chỉ xếp thứ 6 với 55 điểm, trong số các đội xếp trên Chelsea có Tottenham và cả… Leicester City. Sự gắn bó về mặt lối chơi của The Blues cũng đã không còn, khi tỷ lệ chuyền bóng chính xác xuống dưới 77% so với 83,2% ở mùa giải vừa qua khi Chelsea vô địch Anh khá dễ dàng khiến Mourinho cao hứng lên mặt dạy đời thiên hạ: “Xin đừng để chúng tôi dễ dãi với chính mình vì Premier League thiếu sức cạnh tranh!”.
Bây giờ, sức cạnh tranh đang là điểm nhấn xuyên suốt của bức tranh Premier League cực kỳ sinh động. Leicester đang chễm chệ trên ngôi đầu bảng trước vòng 14. Tottenham tuy xếp thứ 5 nhưng chỉ kém đội đầu bảng 4 điểm. Chelsea đang lọt thỏm ở gần đáy vực với vị trí thứ 15, kém Spurs đến 10 điểm. Tuy nhiên, 2 chiến thắng trước Norwich (ở Premier League) và Maccabi (ở Champions League) dường như đã níu kéo chút niềm tin cho đoàn quân của Mourinho. Tuy phải đá sân khách song tỷ lệ cược dành cho Chelsea đã giảm, tức niềm tin tăng lên. Ban đầu, các nhà cái ra kèo Tottenham chấp 1/4, sau đó kèo được rút xuống còn hòa - được - thua.
Người ta luôn tin vào những cuộc hồi sinh ngoạn mục của những hình ảnh đã trở thành biểu tượng của chiến thắng sau một thời gian rất dài, nhưng quá khứ chỉ ra rằng có thể đó chỉ là niềm tin giả tạo. Tay đấm huyền thoại Mike Tyson sau khi ra tù vì vụ cưỡng bức thí sinh thi hoa hậu Desiree Washington, rồi tay golf Tiger Woods sau khi bị cô vợ Elin Nordegren dùng gậy golf đập nát chiếc Escalade vì tội ngoại tình, cả hai siêu sao ấy đều không bao giờ trở lại là chính mình.
Xét về mức độ vĩ đại của Chelsea dưới thời Mourinho, tất nhiên chưa sánh nổi với tầm vóc của Tyson hay Woods. The Blues vẫn còn đó những cái tên lừng lẫy như Mourinho, Terry, Hazard, Willian, Fabregas, Costa hay Matic, nhưng đoàn ngựa non háu đá của Pochettino với thủ lĩnh là Kane mới là hình ảnh tượng trưng đầy sức sống cho một Premier League loạn thế anh hùng như hiện nay. Tottenham sẽ là thử thách lớn nhất, cả về chuyên môn lẫn tinh thần, mà Chelsea phải đối diện. Nếu vượt qua, có thể tin vào sự phục hưng của họ. Còn ngược lại, con đường diệt vong coi như đã mở toang cánh cửa tiễn đưa thầy trò Mourinho vào cõi chết.