Chelsea 0-2 Man City |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |
... hãy xem ai là người kiến tạo cơ hội cho Sergio Aguero mở tỷ số. Đấy là Phil Foden, cầu thủ “non” nhất trong đội hình Manchester City.
Tiền vệ 18 tuổi cầm bóng tấn công hàng thủ Chelsea một cách tự tin, chững chạc, rồi chuyền cho Aguero ở vị trí rất thuận lợi. Aguero dĩ nhiên thuộc mẫu ngôi sao không cần giới thiệu. Điều đáng nói ở đây là thành công của Foden: đâu nhất thiết cứ phải có một hệ thống đấu pháp hoàn chỉnh, có phong độ cực đại hoặc điểm rơi tốt nhất về phong độ để tạo cho khán giả một pha bóng hay! Độ tuổi 18 của Foden còn nói thêm một điều nữa: cũng chẳng nhất thiết phải có kinh nghiệm già dặn.
Bóng đá đôi khi chỉ cần những khoảnh khắc ngẫu nhiên như vậy. Tất nhiên, Man City sau này sẽ khác, chứ không thể tranh ngôi vô địch Premier League với hình ảnh, cách chơi và phong độ như trong trận đấu tối qua. Vấn đề là trong hoàn cảnh cụ thể của trận tranh Community Shield, nơi mà tất cả những gì được cho là quan trọng nhất về mặt chuyên môn đều chưa xuất hiện, đội bóng của Pep Guardiola vẫn dễ dàng thi đấu vượt trội. Ngược lại, Chelsea gần như không thể hiện được bất cứ điều gì. Không có những pha bóng ngẫu nhiên dẫn đến sóng gió nhờ cách chơi hợp lý. Không có tình huống cá nhân tỏa sáng bằng đẳng cấp riêng để thay làm đổi cục diện. Cũng chẳng hề có khát vọng đặc biệt nào (hoặc người xem không cảm nhận được) của các cầu thủ trẻ, cầu thủ dự bị đang cố cạnh tranh chỗ đứng - cho dù Chelsea đã đưa cầu thủ mới tuyển Jorginho và ngôi sao 17 tuổi Callum Hudson-Odoi vào đội hình chính.
Maurizio Sarri có triết lý đặc biệt, có tài năng ở một mức độ mà chính Guardiola phải tỏ ra khâm phục? Thời gian sẽ trả lời cho những chuyện cao siêu như thế. Còn trước mắt, cứ phải nói ngay rằng không có bất kỳ “dấu ấn Sarri” nào trong trận đấu ra mắt của HLV này. Không hề thấy sự điều chỉnh hiệu quả nào, nói lên khả năng đọc và xử lý tình thế ngay trong trận đấu. Không có chiêu thức “nhất thời”. Hay Sarri thật ra cũng chẳng còn tâm trí nào dành cho trận tranh Community Shield, khi mà vấn đề lớn nhất của Chelsea trong những ngày này là chuyện đi hay ở của Thibaut Courtois và Eden Hazard?
Tất nhiên, nếu Sarri là một HLV “cao siêu”, huấn luyện bằng một triết lý đặc biệt nào đấy, thì ông cần hẳn một thời gian dài, chứ chưa thể làm ăn gì chỉ trong vài tuần. Có ý kiến cho rằng không thể tự nhiên mà ông chủ Roman Abramovich lại rước về cho Chelsea một HLV “chẳng có gì đặc biệt” như vậy. Vâng, cũng có lý. Nhưng rồi, giả sử thời gian trả lời rằng Sarri trước sau cũng… chỉ như thế, thì đúng là đâu phải “tự nhiên”. Phải rất giàu có, ngông cuồng, theo hơi hướng trưởng giả, ông chủ Abramovich mới làm cái chuyện kỳ quái là chờ hơn 2 tháng để chia tay Antonio Conte và chọn Sarri thay chỗ - chỉ 3 tuần trước mùa bóng mới. Một ông chủ “bình thường” không làm như vậy.
Giờ này năm ngoái, giới quan sát đã thấy rõ cái chuyện sẽ chia tay như một lẽ đương nhiên của Conte rồi (chứ khoan nói đến thời điểm kết thúc mùa trước). Và khi mùa trước chỉ vừa kết thúc, CLB cũ của Sarri là Napoli cũng đã công bố HLV mới Carlo Ancelotti rồi. Lý do gì mà Chelsea phải đợi đến giữa tháng 7 mới rước Sarri, thì đấy là việc của họ. Nhưng, gieo gì gặt nấy. Community Shield không chỉ đem lại cho Chelsea một thất bại thuần túy. Đấy còn là một sự khẳng định: trong tay Sarri chưa chưa phải là một đội bóng đích thực. Hãy kiên nhẫn chờ “triết lý Sarri” nhé.