Trong một cuộc trả lời phỏng vấn báo chí mới đây từ Brazil, nơi Fabregas đang thi đấu cùng ĐTQG Tây Ban Nha, cựu đội trưởng của The Gunners đã giải thích rõ những nguyên nhân khiến anh không trở lại với đội bóng cũ của mình ở Premier League mà sang đầu quân cho The Blues của “Người đặc biệt” Jose Mourinho.
“Tôi không muốn nói nhiều về đề tài này bởi vì đội tuyển đang ở trong tình thế khó khăn và La Roja xứng đáng để nói về những chuyện khác quan trọng hơn. Arsenal là lựa chọn đầu tiên theo hợp đồng, trong đó có điều khoản họ được ưu tiên quyết định. Chúng tôi đã nói chuyện với Wenger và vị trí của tôi đã có người thay thế (Oezil). Tôi có những lời chào mời rất tốt, nhưng tôi muốn trở lại Premier League. Tôi đã nói chuyện với Mourinho và rất nhanh ông ấy nói những điều tôi muốn nghe. Ông ấy đã thuyết phục được tôi. Đơn giản là thế. Chuyện xảy ra rất nhanh chóng và tôi rất hạnh phúc với sự thay đổi này. Tôi hy vọng mọi việc sẽ tốt đẹp”, Cesc Fabregas nói một cách rành rọt.
Tuy nhiên, cựu tiền vệ của đội bóng xứ Catalunya tránh nói về những nguyên nhân khiến anh phải rời Barcelona, nơi anh được đào tạo từ thời trẻ, tại lò Masia. “Tôi không có gì để nói cả. Đơn giản tôi chỉ quyết định rằng thời kỳ của tôi ở Barca đã kết thúc và tôi tìm cách lựa chọn cho mình một giải pháp tốt nhất. Chỉ thế thôi!”, tân cầu thủ của Chelsea nêu rõ.
Fabregas khi còn là cầu thủ của Arsenal
Theo cách nhìn của Tổng Biên tập tờ Sport, Josep Maria Casanovas, việc Barca bán Cesc không chỉ đơn thuần là một vụ chuyển nhượng thuần túy mà là một sự khởi đầu của một cuộc cách mạng sâu sắc do Luis Enrique tiến hành, bởi vì ít người ở xứ Catalunya đã nghĩ tân HLV của đội bóng áo đỏ-xanh lại dám làm điều này.
Được mua về cách nay ba năm theo mong muốn của Pep Guardiola sau một cuộc thương lượng kéo dài đằng đẵng với Arsenal, việc giờ đây Cesc sang Chelsea đồng nghĩa với việc HLV mới thích lối chơi của cầu thủ người Croatia, Rakitic, hơn là lối chơi của cựu đội trưởng của các pháo thủ.
Cesc đã chơi 55 trận ở mùa bóng vừa qua, ghi được 13 bàn và có 16 đường chuyền thành bàn. Đây không phải là một kết quả tồi, nhưng anh chưa bao giờ ngang tầm với những kỳ vọng của các cule, những người đã la ó và huýt sáo anh trong những trận đấu cuối cùng của mùa bóng vừa qua.
Vấn đề còn nằm ở chỗ, ở Arsenal, Cesc là thủ lĩnh, còn ở Barca, cao nhất anh cũng chỉ đứng ở hàng thứ 5. Và Cesc, với tài năng của mình, không thể chịu đựng được một ví trí như vậy. Mourinho rất có thể giành cho Cesc một vị trí xứng đáng hơn.