Sir Harry đã chết anh dũng trên chiến trường trong một trận chiến với Vua Henry VI, và Tottenham được thành lập trên chính mảnh đất nơi ngày xưa ông là lãnh chúa.
Sir Harry mang biệt danh Hotspur là bởi vì ông hay sử dụng đinh thúc ngựa ở gót giày (spur) khi cưỡi ngựa. Cũng chính vì hành động này, mà Tottenham mang biểu tượng là con gà, vốn cũng có vũ khí là một cái cựa nhọn hoắt ở dưới chân (vốn là nguyên mẫu của cái đinh thúc ngựa, trong tiếng Anh cũng là spur). Nếu nhìn lại logo của Spurs thì bạn sẽ nhận ra rằng cái cựa gà được mô tả rất kỹ - biểu tượng của họ chính xác là cái cựa gà chứ không phải con gà.
Không biết có phải việc mang tên của Sir Harry Hotspur khiến cho số phận của Tottenham cũng trở thành một kẻ thách thức các thế lực đương thời, nhưng rồi cũng thường xuyên “chết” trước khi đoạt được ngai vàng.
Trong nửa thế kỷ qua họ luôn đạt được những thành tích khả quan, thập kỷ nào cũng có ít nhất một lần đoạt FA Cup hoặc League Cup, đứng các vị trí cao trên BXH, chưa bao giờ là đội bóng quá yếu, nhưng mãi vẫn chưa thể nâng tầm để trở thành một ông lớn đích thực.
2. Tottenham của hôm nay đang phải đối mặt với một nguy cơ rất nghiêm trọng, là tụt lùi, khi mà họ tưởng như đã chen chân được vào hàng ngũ của các đại gia nước Anh.
![](https://cdn.bongdaplus.vn/Assets/Media/2014/01/01/10//tottenham.jpg)
Lý do cũng là bởi cái đinh thúc ngựa, hay là cái cựa gà, tùy theo cách mường tượng. Người kỵ sỹ Hotspur hôm nay không có cái cựa dưới gót giày để thúc con ngựa tăng tốc.
Nhiệm vụ của một cái “đinh thúc ngựa” chính là một HLV. Andre Villas-Boas đã bị sa thải khi mà người ta còn chưa biết rằng liệu ông có thể làm được gì cho Tottenham. Ông buộc “phải” tiêu hơn 100 triệu bảng chỉ trong một mùa Hè với nhiệm vụ biến Tottenham thành một ứng viên vô địch – và bị đuổi khi không thể làm được việc đó.
Đội bóng này đã luôn hành xử với các HLV “như thể họ là những thằng ngu” (lời của Scolari). Harry Redknapp thậm chí đã mất việc khi ông đưa Spurs đến vị trí thứ 4, và trước đó là những ngày tháng rất đỗi vẻ vang ở Champions League. Trước đó, là Martin Jol, người đã nâng tầm Tottenham từ một đội bóng trung bình thành một kẻ thách thức trong kỷ nguyên Premier League, không cần phải bàn cãi.
Cuối cùng thì đội bóng này, lấy cái cựa nơi gót chân làm biểu tượng nhưng rồi luôn tự cưa đi chiếc cựa của mình.
3. Nói về việc sa thải HLV một cách vô lý thì chắc chắn là Tottenham chỉ xếp sau Chelsea, thậm chí là còn vô lý hơn bởi Abramovich sa thải HLV vẫn căn cứ theo mục tiêu đặt ra, chứ Spurs sẵn sàng đuổi cả người hoàn thành mục tiêu như Redknapp (họ không được dự Champions League chỉ vì Chelsea vô địch).
Bây giờ họ sống cùng Tim Sherwood, một vị HLV vô danh và chưa từng có kinh nghiệm dẫn dắt một CLB nào. Đó tất nhiên không thể là một chiến lược nâng tầm, đó chỉ là “chạy ăn từng bữa”.
Cuối cùng thì người ta vẫn không thể lý giải được tỷ phú Joe Lewis mong chờ một HLV phải làm được những gì mới hài lòng.
Liệu có thể nào mùa giải 2013/14 sẽ là một trận chiến cuối cùng, nơi người hiệp sỹ Hotspur, không còn đinh thúc ngựa nơi gót chân, kết thúc hành trình thách thức của họ?