Không biết thị trường Trung Phi, khu vực nghèo nhất trên thế giới có thể mang về cho M.U bao nhiêu tiền. Nhưng riêng cái việc nhảy vào thị trường Trung Phi đã thể hiện tham vọng của Man United. Một thống kê nhỏ khác: đây đã là đối tác tài chính thứ 12 của Quỷ đỏ trên toàn cầu. Không cần nói hẳn nhiều người cũng biết họ là đội có nhiều đối tác tài chính nhất thế giới.
Trong vòng 10 ngày qua, M.U đã ký 2 hợp đồng thương mại. Hôm 31/7, họ vừa có nhà tài trợ mới nhất của mình, công ty PepsiCo. Hãng này sẽ trở thành “Đối tác nước giải khát của M.U” tại hầu hết các quốc gia Đông Nam Á.
2. Đặt những thông tin liên tục về chuyển nhượng cạnh những thông tin liên tục về ký kết hợp đồng thương mại của M.U tạo ra một sự tương phản lớn.
Người ta có quyền đặt câu hỏi cuối cùng thì các lãnh đạo Man United đã làm gì trong mùa Hè này? Trong khi đội hình của HLV David Moyes đang chờ được bổ sung thêm nhân sự trong vô vọng, thì két sắt của CLB đã được bổ sung thêm một lượng tiền lớn. Một tour du đấu dài, một hợp đồng tài trợ với tập đoàn lớn, một đối tác ở tận... Kenya.
Những động thái ấy tích cực vì nó nói lên rằng dù David Moyes hay là Alex Ferguson thì sức hút của thương hiệu Manchester United vẫn thay đổi và họ sẽ là một đội bóng giàu có trong nhiều năm nữa.
Nhưng người ta cũng không quên rằng Liverpool đến giờ phút này vẫn là một thương hiệu mạnh, vẫn thu hút được những hợp đồng tài trợ có giá trị thuộc hàng cao ở châu Âu, dù dưới quyền các ông chủ Mỹ, Liverpool đã tự làm suy yếu mình trên sân cỏ và bây giờ thậm chí lọt vào Top 4 cũng là một nhiệm vụ xa xỉ với thày trò Brendan Rodgers. Họ đang sống bằng hào quang quá khứ.
Nếu nhân lộ trình mà Man United đã đi trong một tháng qua lên thành 5 năm, sẽ thu được lộ trình của Liverpool: những hợp đồng thương mại vẫn được ký kết, CLB vẫn kiếm ra nhiều tiền trên cái tên mình, nhưng đội hình thì không được đầu tư thích đáng. Và bây giờ hoàn cảnh của Liverpool thì không cần phân tích thêm nữa.
Đó là quyết tâm của nhà Glazer với M.U. Họ chưa bao giờ thể hiện rằng mình muốn nâng tầm Man United. Họ chỉ loay hoay với những hợp đồng kinh tế, để trả nợ và để thu lợi nhuận.
Mức độ đầu tư vào đội hình của M.U luôn hạn chế, trong 4 mùa chuyển nhượng qua bội chi của đội bóng này trên TTCN là hơn 30 triệu bảng, nghĩa là trung bình chưa đến 10 triệu bảng/mùa, so với doanh thu cả tỷ bảng trong giai đoạn ấy.
Thái độ ấy dường như đã được phản ánh trong mùa Hè này: cuối cùng thì thất bại của M.U có phải chỉ đến từ việc Ferguson giải nghệ? Các ông chủ đã thực sự quyết tâm chưa?
Họ đã thể hiện quyết tâm rồi. Quyết tâm kiếm thêm nhiều tiền.