“My turn” là tên tự truyện của Cruyff được dịch sang tiếng Anh. Thiết nghĩ không có cách dịch nào trác tuyệt hơn thế. Ai cũng biết pha ngoặt bóng kinh điển của Cruyff mà ông đã dùng không biết bao nhiêu lần để loại người theo kèm. Động tác ấy rất đơn giản, nhưng để nghĩ ra và thực hiện thành thục được như Cruyff thì tất nhiên không hề giản đơn.
Cú ngoặt bóng ấy vẫn được xem là “đặc sản” của Cruyff khi còn là cầu thủ, với chiếc áo số 14 nổi tiếng trên lưng, từ Ajax sang Barcelona cho đến ĐT Hà Lan. Nhưng vì “turn” có nghĩa là chuyển hướng, nên nó còn mang một nghĩa sâu xa hơn. Đó là sự xuất hiện của Cruyff đã làm thay đổi lịch sử bóng đá thế giới.
Sau khi có Cruyff, bóng đá trở nên đẹp hơn, sâu sắc hơn, mang một giá trị cao hơn so với chính nó thời trước Cruyff. Như Pep Guardiola đã nói một câu kinh điển và câu ấy cũng được in ngay trên bìa sách: “Tôi chả biết gì về bóng đá, cho đến khi gặp Cruyff”.
Nhưng “turn”, tuyệt vời thay, lại còn có nghĩa là đến lượt. Là một người kiêu ngạo, chữ “My turn” trên bìa sách còn có thể được dịch là “đến lượt tôi”. Lịch sử bóng đá trước Cruyff đã có những nhân vật lẫy lừng. Chẳng hạn như Alfredo di Stefano, người đã một tay đặt Real Madrid lên bản đồ bóng đá thế giới, người đã in dấu ấn sâu đậm nhất trong lịch sử Cúp C1, không chỉ trong giai đoạn khởi thủy mà mãi cho đến tận sau này vẫn chưa ai vượt qua được.
Hay Pele, đã vô địch World Cup hai lần liên tiếp, trong đó lần đầu tiên vào năm 1958 khi mới 18 tuổi. Tựa sách là “My turn” còn như một tuyên bố đanh thép của Cruyff: “Đến lượt tôi”. Và sự ngạo nghễ ấy không ai có thể phủ nhận được. Những gì Cruyff đã để lại cho bóng đá thế giới, cả trên vai trò cầu thủ lẫn HLV đều bất tử và không từ ngữ nào có thể đong đếm được.
Vậy nhưng Hà Lan vẫn chưa một lần vô địch World Cup dù có Cruyff. Ông là thủ quân của ĐT Hà Lan vào chung kết World Cup 1974, nhưng thất bại trước Đức. Bốn năm sau, Hà Lan trở lại trận đấu cuối cùng nhưng không có ông, và lại thất bại.
Cruyff thừa nhận: ông ước gì mình đã có mặt ở đó, có thể là để chuộc lại lỗi lầm của 4 năm trước. Cruyff luôn tự hào rằng ông đã giúp cả thế giới mở mắt khi chứng kiến thứ bóng đá tổng lực cuồn cuộn sức sống và sáng tạo vô biên tại World Cup 1974. Nhưng sự kiêu ngạo của ông và đồng đội đã khiến Hà Lan vuột mất cơ hội vô địch về tay người Đức. Đến World Cup 1978, Cruyff lại phải làm khán giả trong hành trình trở lại chung kết của Hà Lan vì cả gia đình bị đe dọa bắt cóc.
Cruyff viết trong cuốn tự truyện: “Liệu Hà Lan có thể vô địch World Cup 1978 không nếu tôi có mặt ở đó? Trong thâm tâm tôi nghĩ là có. Ngày ấy, tôi thật sự đã nói với chính mình: mẹ kiếp, mình muốn hiện diện ở đó, mình muốn đá trận đấu ấy. Thật sự đấy là những ngày tháng rất buồn”.
Sau khi giải nghệ, Cruyff chủ yếu sống ở Barcelona. Và ông chưa từng dẫn dắt ĐT Hà Lan. Ông đặt nền móng để Ajax và Barcelona trở thành những CLB vĩ đại, nhưng không có cơ hội để làm điều đó với Hà Lan. Và đấy là điều tiếc nuối có thật của Cruyff.