Bóng Đá Plus trên MXH

Nguyễn Minh Phương: “Dừng bước cho đàn em có chỗ chơi”
Trung Yên (thực hiện) • 13:53 ngày 27/09/2015
Chia tay sân cỏ, Minh Phương thấy nhớ và tiếc. Tuy nhiên, anh không hề hối hận với quyết định trên. Trong cuộc trò chuyện với phóng viên Bóng đá & Cuộc sống, cựu tuyển thủ Việt Nam cho biết, nếu cố anh có thể chơi thêm vài mùa nữa nhưng muốn dừng lại để đàn em, những cầu thủ trẻ có đất để chơi, để trưởng thành.
    3 NGÀY MẤT NGỦ
    - Chào Minh Phương. Cảm xúc của anh trong trận SHB Đà Nẵng và FLC Thanh Hoá ở vòng 26, trận đấu cuối cùng ở V.League 2015 và cũng là trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp cầu thủ của anh ra sao?
    + Trước trận đấu này 3 hôm, tôi đều mất ngủ. Cả ngày và đêm đều không chợp mắt được. Tôi trăn trở mãi về trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp cầu thủ của mình. Cũng may, thể lực của tôi vẫn đảm bảo, chơi một trận đấu chấp nhận được, không có gì phải hối tiếc. Tôi thực sự vui và hạnh phúc với trận cầu khép lại nghiệp quần đùi áo số như vậy.

    - Vì sao anh lại quyết định giã từ sân cỏ?
    + Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, tôi đã có tuổi, sức khoẻ không còn như xưa. Không ai chống được quy luật thời gian mà (cười). Thứ hai, tôi muốn tạo cơ hội cho các cầu thủ trẻ. Nếu cố, tôi vẫn có thể đá thêm một hai mùa giải nữa. Nhưng nếu ở lại, cái bóng của tôi quá lớn, vẫn sẽ nằm trong đội hình xuất phát, các em trẻ ở CLB sẽ không có đất để thể hiện mình, để trưởng thành lên.

    - Từ khi nào Minh Phương nghĩ tới chuyện giải nghệ?
    + Nhiều người nói trước khi mùa giải 2015 khởi tranh tôi đã chuẩn bị cho việc giã từ sân cỏ nhưng thực ra không phải như vậy. Ý định treo giày chỉ đến trước khi V.League 2015 khép lại mấy vòng thôi. Nó đến và tôi quyết định rất nhanh bởi luôn tâm niệm rằng cái gì cũng có quy luật của nó. Cầu thủ không thể đá mãi, đến một lúc nào đó sẽ phải dừng lại. Đây là thời điểm thích hợp nhất để bản thân tôi chia tay sân cỏ.

    - Trong 3 ngày mất ngủ, anh nghĩ đến điều gì?
    + Tôi mường tượng lại từng năm, từng năm một trong sự nghiệp cầu thủ của mình. 27 năm theo đuổi bóng đá của tôi như một cuốn phim quay chậm vậy.

    - Trong cuốn phim cuộc đời cầu thủ ấy, trận đấu nào anh nhớ nhất?
    + Nếu ở cấp độ CLB thì mùa nào tôi cũng có một trận cầu đặc biệt, nếu muốn nhắc lại tôi cần thời gian để thống kê (cười). Ở màu áo ĐTQG, đáng nhớ nhất là trận đấu với Malaysia tại Tiger Cup 2002. Trận đấu này tôi đã ghi bàn, cùng đội giành HCĐ dù trước khi vào giải không được đánh giá cao, bị nhận định là không có cơ hội giành huy chương. Đặc biệt, Tiger Cup 2002 là giải đấu đầu tiên tôi được khoác áo ĐTQG.

    Ngoài ra, không thể không kể tới giải đấu AFF Suzuki Cup 2008, khi ĐT Việt Nam trải qua hàng loạt những trận cầu đáng nhớ, giành chức vô địch trên sân Mỹ Đình. Đó là giây phút hạnh phúc, đáng nhớ với cả dân tộc ta chứ không riêng gì với cá nhân tôi.


    NỖI NIỀM TRĂN TRỞ
    - Khi quyết định giã từ sân cỏ, Minh Phương còn điều gì hối tiếc?
    + Với cá nhân, tôi không có gì tiếc nuối. Tôi chỉ có chút trăn trở với bóng đá nước nhà. V.League của chúng ta chưa phát triển đúng tầm. Tôi không thấy nhiều các trận cầu có chuyên môn cao, thực sự mang tính chất cống hiến. Các ông chủ đầu tư không nghiêm túc, đời sống cầu thủ không đảm bảo, đội bóng không phát triển. Nhiều đội dùng cầu thủ trẻ ồ ạt nhưng đó không phải nét đáng mừng của trẻ hoá lực lượng. Tôi có cảm tưởng như họ thiếu người, tung các cầu thủ trẻ vào đá để lấp chỗ trống dù chuyên môn và kinh nghiệm chưa đủ.

    CĐV đến sân ngày càng ít đi. Họ liên tục chửi, chê bôi từ lối đá xấu đến bán độ. Điều này cho thấy niềm tin nơi người hâm mộ đã bị lung lay dữ dội. Nhiều lúc, tôi lại nhớ đến quá khứ, nơi có những trận cầu đậm chất cống hiến của Thể Công, Cảng Sài Gòn, Công An TP.HCM... Đó thực sự là ngày hội của bóng đá Việt Nam.

    Ở cấp độ ĐTQG, bóng đá cũng chưa khởi sắc. Ở các đội tuyển bây giờ, trình độ các cầu thủ sàn sàn như nhau, không có ai thực sự nổi trội, là ngôi sao. Sức mạnh của chúng ta đi xuống, không còn là đối thủ của người Thái, thậm chí gặp Malaysia, Singapore hay Indonesia cũng phải chờ hên xui, cầu thủ phong độ cao thì thắng, không thì thua, không phải là đẳng cấp hơn.

    Khi quyết định giải nghệ, tôi chỉ ước ao rằng đội tuyển sẽ được quan tâm hơn, sẽ có nhiều tài năng hơn để có thể thắng Thái Lan. Ý tôi là thắng về đẳng cấp chứ không phải thắng thua trong từng trận đấu. Tuy nhiên, mong ước này quả thực rất khó trở thành hiện thực, người Thái đang đi trước chúng ta rất xa. Mọi chuyện là do sai lầm của chính chúng ta.

    Tôi xin lấy một ví dụ điển hình, ngày trước bóng đá học đường cực kỳ phát triển, tạo ra một sân chơi thu hút. Từ đây, các CLB tìm ra rất nhiều tài năng. Tuy nhiên, giờ bóng đá học đường của Việt Nam gần như biến mất, kéo theo đó mất một kênh để phát hiện những viên ngọc thô. Nếu mọi chuyện tiếp tục diễn ra như vậy, sẽ còn khó khăn với bóng đá Việt Nam.


    - Anh có định góp tay vào phát triển bóng đá Việt Nam sau khi giã từ sự nghiệp sân cỏ?
    + Bóng đá đã cho tôi rất nhiều thứ, vì vậy tôi mong muốn tiếp tục gắn bó với môn này sau khi giã từ sân cỏ, đóng góp chút gì đó cho bóng đá nước nhà. Sức khoẻ không còn đảm bảo để thi đấu nhưng tình yêu với môn thể thao vua trong tôi thì vẫn còn nguyên. 

    Tôi đã học xong các bằng cấp và hy vọng sớm trở lại với bóng đá trong vai trò HLV. Tuy nhiên, hiện tại tôi chưa biết sẽ xin về đâu. Dù sao tôi cũng từng là cầu thủ, hiểu rõ bóng đá Việt Nam nên trên cương vị mới chắc tôi cũng không quá bỡ ngỡ.

    Cái lợi của tôi là khi ra sân, có thể thị phạm ngay cho các học trò. Làm HLV bây giờ không phải chỉ nói suông. Sẽ tốt hơn nếu tôi tâng bóng ngay cho các cầu thủ xem, sau đó yêu cầu họ thực hiện thay vì ra đứng chỉ tay bắt các cầu thủ làm. 

    - Những ngày không còn tập luyện thi đấu, anh thấy sao?
    + Có chút gì đó tiếc, nhớ. Tuy nhiên, tôi cũng không có nhiều thời gian để suy tư vì đắt show lắm. Anh em gọi đi đá phủi suốt ngày.

    - Gia đình nói gì khi anh quyết định treo giày?
    + Bà xã tôi vui vì tôi có thêm thời gian chăm sóc cho gia đình, đưa mọi người đi ăn, chơi, rồi đưa con đi học. Chỉ có cái buồn là giờ nghỉ thi đấu, không còn được lĩnh lương, thưởng hàng tháng mà thôi (cười).

    - Xin chúc anh tiếp tục gặt hái được những thành công ở giai đoạn hậu cầu thủ!
    Bình luận

    Đón đọc Đặc san EURO 2024 DUY NHẤT TẠI VIỆT NAM.
    Với 116 trang, thiết kế sang trọng, in 4 màu CHẤT LƯỢNG CAO.

    • Tất cả thông tin bạn đọc cần biết về EURO 2024.
    • Những nội dung đặc sắc, bài viết độc quyền của nhà báo thường trú tại châu Âu và các cây viết thể thao hàng đầu ở Việt Nam.
    • ĐẶC BIỆT: Tặng kèm Lịch thi đấu EURO 2024 khổ lớn.
    • Giá: 98.000 đồng.

    ĐẶT MUA NGAY
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội