Bóng Đá Plus trên MXH

VĐV cầu mây Nguyễn Thị Hải Thảo: Nỗi đau tan mộng Asiad của bà mẹ một con
14:24 ngày 25/09/2014
VĐV kỳ cựu từng vô địch tại ASIAD 2006 này đã chấp nhận xa gia đình, gửi lại con nhỏ để trở lại thảm đấu với giấc mơ tái chiếm đỉnh cao châu lục. Thế nhưng, một cú ngã định mệnh gây chấn thương nặng ngay trước thềm giải đấu đã khiến mộng Vàng của không chỉ Hải Thảo mà cả cầu mây Việt Nam sụp đổ.
    CÚ NGÃ KHIẾN NGÀNH THỂ THAO BÀNG HOÀNG 
    Tại giải cầu mây thế giới 2014 hồi tháng 7 tại Thái Lan, một thông tin bay về nước đã khiến cả làng cầu mây Việt, và thậm chí lãnh đạo ngành thể thao bàng hoàng: Hải Thảo dính chấn thương nặng, chắc chắn vắng mặt tại ASIAD cuối năm nay. 

    Trận bán kết nội dung đôi nữ mà Việt Nam giành thắng lợi thuyết phục với sự tỏa sáng của Hải Thảo, ở một tình huống nhảy lên chắn cầu trong hiệp 3, chị đã bị ngã mạnh xuống sân. Và thật đen đủi, chị bị giãn dây chằng đầu gối trước chân phải. Thảo lập tức được đưa đến bệnh viện, mà theo kết luận của các bác sĩ phải nghỉ tập luyện thi đấu trong một thời gian dài để lo chữa trị, thậm chí khả năng quay lại thảm đấu cũng là rất mong manh. 

    Khi đó, Thảo đã khóc hết nước mắt, còn cả ĐTQG cầu mây cũng buồn và thất vọng đến cùng cực. Đơn giản, mất linh hồn đúng nghĩa như Thảo, cả về chuyên môn lẫn tinh thần, mục tiêu tranh chấp tấm HCV của môn  này coi như vỡ tan. Không có ai ở đội có thể thay thế được Thảo, dù chỉ một phần, nhất là khi suốt cả năm nay, cầu mây Việt Nam luôn tập trung cao nhất cho nội dung đôi nữ, với Thảo làm trụ cột. 

    Đây là “mũi nhọn” mà Việt Nam mạnh nhất, sáng cửa tranh Vàng nhất bởi theo quy định mỗi nước chỉ được đăng ký 2/3 nội dung, mà người Thái bỏ qua nội dung đôi nữ. Cơ hội gần như thuộc về Việt Nam và Myanmar, và ở giải thế giới vừa rồi, Hải Thảo cùng các đồng đội đã hạ gục chính đối thủ này. 

    NỖI ĐAU CỦA BÀ MẸ MỘT CON
    Có quá nhiều lý do để nỗi đau mất ASIAD của Hải Thảo trở nên khôn cùng. Chấn thương tệ hại của chị rốt cuộc đã gây ra thảm họa cho cả ĐTQG, mà chứng kiến sự khổ sở, buồn nản của các thầy cùng các em trong việc lắp ghép, tập luyện với một đội hình mới thấy rõ như thế nào. 

    Với bản thân chị, nó còn càng cay đắng hơn vì biết bao tâm huyết, nỗ lực, thậm chí cả hi sinh của mình đã kết thúc trong nước mắt. Năm 2010, Hải Thảo đã chia tay thảm đấu để lấy chồng rồi sinh con. Chị cũng muốn nhường lại sân cho các đàn em, để chuyển sang công tác huấn luyện.

    Hải Thảo và cậu con trai yêu

    Nhưng rồi  ĐTQG vẫn quá cần chị khi quân trẻ chưa thể gánh vác khoảng trống lớn mà lứa Vàng của chị để lại, và đam mê cầu mây trong chị vẫn còn thừa. Từ năm 2013, sau nhiều lần các nhà quản lý, huấn luyện viên “cầu viện”, Thảo đã quyết định tái xuất ở ĐTQG, đồng thời đầu quân cho Hà Nội. 

    Việc từ quê chuyển ra Thủ đô tập huấn dài hạn với Thảo là cả một khó khăn, thiệt thòi lớn khi chị phải xa gia đình, xa con nhỏ vừa mới cai sữa. Nhớ nhà, thương con quay quắt song vì quỹ thời gian và kinh phí eo hẹp nên có khi mấy tháng Thảo mới thu xếp tranh thủ về được một lần, mà lần nào cũng vội vàng. 

    Tạm gác nỗi niềm riêng, Thảo lao vào tập luyện cần mẫn, đồng thời còn nêu gương cho các em trẻ trong đội cả về chuyên môn lẫn sinh hoạt. Thể lực không còn được như cũ song ở Thảo vẫn còn nguyên vẹn đẳng cấp của một chân cầu “sát thủ” ngày nào. 

    Chị tự nhủ dốc hết tâm sức để giúp cho cầu mây Việt Nam có một tấm HCV ASIAD, giống như mình từng hai lần làm được ở kỳ Đại hội cách đây 8 năm. Tuy nhiên, tất cả giờ đã tan vỡ. 

    CỰU BINH QUYẾT KHÔNG ĐẦU HÀNG
    Cùng với chấn thương đòi hỏi nhiều thời gian, cố gắng để vượt qua, có lẽ với Hải Thảo, cú sốc ASIAD sẽ còn đè nặng lâu nữa. Giới chuyên môn cùng người hâm mộ đang rất lo, từ đây, cựu binh sinh năm 1984 này sẽ giải nghệ luôn, bởi khó ai có đủ sự bền bỉ và quyết tâm cần thiết. 

    Thế nhưng, người phụ nữ quê Đồng Nai khẳng định mình sẽ không bỏ cuộc, trừ phi diễn biến chấn thương không cho phép. Chị sẽ cố gắng hết tâm sức để có thể sớm quay lại thảm đấu, ngoài tình yêu, nó còn là một lời hứa với chính mình khi tái xuất vào năm ngoái: đã trở lại là trở lại tới cùng. 

    Bà mẹ một con này đang đặt đích phấn đấu sẽ sớm bình phục hoàn toàn, tập luyện trở lại để kịp dự tranh SEA Games 28 vào giữa năm sau. Chị chỉ tiếc rằng, giấc mơ ASIAD chắc sẽ không còn nữa, bởi chẳng thể chờ đợi được 5 năm nữa. 

    THÔNG TIN
    Tại ASIAD 2006, Hải Thảo cùng với Lưu Thị Thanh là hai cầu thủ đã thi đấu chói sáng, mang về 2 tấm HCV ở nội dung đồng đội và đôi nữ. Chiến tích xuất sắc đến mức xuất thần ấy đã gây chấn động cả làng thể thao châu lục, đồng thời như ví von của báo chí Thái Lan là khiến cho “cái nôi” cầu mây này thay đổi tận gốc rễ. 

    Thảm bại trước Việt Nam, cả BHL ĐTQG Thái Lan bị cách chức, và sau đó lực lượng tuyển thủ cũng được thay máu toàn bộ. Người Thái đã phải lập tức chi ra tới 5 triệu USD để tăng cường đầu tư, đối mới hoạt động của các học viện đào tạo trẻ của môn thể thao là niềm tự hào quốc gia này. 


    Cứu bố, giúp mẹ, đổi đời nhờ cầu mây 

    Ngoài đam mê cháy bỏng, sở dĩ Hải Thảo gắn bó với cầu mây sâu đậm, bền bỉ đến mức “như máu chảy trong người” còn bởi với chị môn thể thao này gần như chính là cuộc sống. Nếu như không có cầu mây, chắc giờ Hải Thảo đang là một công nhân cạo mủ cao su ở Đồng Nai, giống như bố mẹ mình. 

    Mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi, bắt đầu từ cách đây 15 năm khi cô bé có khuôn mặt tươi sáng, thân hình khỏe khoắn, và đôi chân dài lọt vào mắt xanh của HLV Lưu Trọng Tuấn trong một lần đi tuyển quân. Nhờ tố chất đặc biệt, sự khổ luyện nên ngoài 20 tuổi, Thảo đã trở thành chân tấn công chủ lực của ĐTQG, với sở trường là những cú xoay 360 độ dứt điểm cực mạnh và hóc hiểm làm bó tay mọi đối thủ. 

    ASIAD 2006, mới 22 tuổi, Thảo đã là tuyển thủ sáng chói bên cạnh tượng đài Lưu Thị Thanh khi giúp cho cầu mây nữ Việt Nam làm nên lịch sử bất ngờ giành 2 HCV đúng ở thời cầu mây Thái Lan vẫn đang cực thịnh. Từ nông trường cao su, Thảo đã là ngôi sao của thể thao Việt Nam, được đi khắp nơi trên thế giới, có cuộc sống và thu nhập ổn định. 

    Không chỉ với Thảo mà cả gia đình từng quanh năm nghèo khó và lam lũ này, cầu mây giống như một giấc mơ đồi đời. Bố chị vì cuộc sống quá gian nan nên có một thời gian dài chuyên đánh billiard ăn tiền. Nhờ nguồn thu nhập, và quan trọng hơn cái danh của con gái được vào ĐTQG mà ông đã quyết tâm thoát khỏi con đường xấu đó. Còn mẹ Thảo, từ đó, không còn phải lầm lũi ngày ngày đi nấu cơm thuê kiếm từng đồng như trước. 

    Chính vì thế, dù trải qua rất nhiều khó khăn, khổ đau, những thất bại và chấn thương, song tình yêu mà Hải Thảo - giờ đã là bà mẹ một con tuổi 30 -  dành cho cầu mây vẫn luôn tươi mới, trọn vẹn như ngày đầu. 
    Huy Quang - Kim Tuyến • 14:24 ngày 25/09/2014

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay