Dân mình rất lạ, có những lúc buồn giận vì đội nhà thua đã mắng xối xả, trên mạng xã hội có những lời chỉ trích gay gắt nhất. Thậm chí, có người còn “thề” chẳng thèm xem bóng đá Việt Nam nữa nhưng khi có sự kiện, họ lại dõi theo từng bước chân các cầu thủ. Rồi lúc xung trận, khi có niềm vui chiến thắng, tất cả đều thăng hoa và chẳng ai còn nhớ đến ì xèo cách đó không lâu.
Người hâm mộ luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho ĐT Việt Nam. Và, sự quan tâm ấy đôi khi thật giản dị nhưng rất đáng trân trọng. Rằng, khi bạn khó khăn, luôn có người đồng hành bên bạn. Khi bạn bước những bước đầy chông gai thì bạn cũng không đơn độc. Và người bạn ấy không chỉ là chỗ dựa tinh thần mà còn là động lực để bạn hoàn thiện bản thân.
Bóng đá không thể tách rời khán giả. Cái đích cuối cùng của mỗi trận đấu, mỗi giải đấu và cả nền bóng đá chính là sự hài lòng của người hâm mộ. Và đương nhiên, dù có lúc này lúc khác, chuyện này chuyện khác, nhưng không ai công bằng và bao dung như người hâm mộ.
Lại nói về ĐT Việt Nam, một đội bóng đang phải chạy đua với thời gian và cả những khó khăn nhằm kiếm tìm sự hoàn thiện trước Jordan, một đối thủ mạnh đến từ Tây Á. Bây giờ, nhiệm vụ của họ là đạp bằng những khó khăn, trở lại để có được một kết quả tốt nhất.
Nên nhớ rằng, con đường đến vinh quang thường không được trải bằng thảm đỏ, mà là chông gai. Chúng ta không thể so sánh về điều kiện cơ sở vật chất, sự giàu có về tiền bạc với các đội bóng đến từ Tây Á, Đông Á chứ nói gì đến châu Âu.
Nhưng, chúng ta có một thứ vũ khí có thể dẫn đến bước ngoặt là nghị lực và cả những kinh nghiệm vượt khó. Và lúc này, thay vì nói về những khó khăn, ĐT Việt Nam hãy dành thời gian nghiên cứu về đối thủ, nỗ lực hoàn thiện bản thân nhằm có kết quả tốt nhất trong trận đấu tới đây.