Nhưng, với các nhà hoạch định chính sách của bóng đá nước nhà, một đội tuyển không chỉ thực hiện một nhiệm vụ trước mắt mà còn phải hướng đến định hướng lâu dài.
Đúng là ĐT Việt Nam hiện tại đang có rất nhiều cầu thủ trẻ. Nhưng, điều đó không có nghĩa, chúng ta buông Asian Cup hay xem nhẹ giải đấu này. Nên nhớ rằng, mỗi chiến thắng ở đấu trường quốc tế liên quan đến thứ hạng và hình ảnh của đội tuyển, của cả nền bóng đá.
Và càng tiến sâu vào giải thì bóng đá Việt Nam càng có cơ hội cọ xát, nâng cao trình độ, quảng bá hình ảnh của mình. Với bóng đá, chuyên môn, hình ảnh và thứ hạng là tiền, rất nhiều tiền. Các nhà tài trợ nhìn vào thành tích của đội tuyển ở đấu trường lớn để đưa ra đánh của mình. Con số nhiều hay ít phụ thuộc vào thứ hạng và khả năng tiến xa của ĐT Việt Nam.
Vậy nên, chẳng thể nói bóng đá Việt Nam “không máu Asian Cup” bởi gói tài trợ từ ĐT Việt Nam, từ U22 Việt Nam có ý nghĩa quyết định đến ngân quỹ của VFF. Càng có thành tích thì VFF càng có cơ hội tìm tài trợ, tạo ra sức bật cho sự phát triển.
Đến lúc này chúng ta lại đặt câu hỏi, tại sao VFF lại gọi rất nhiều cầu thủ trẻ lên ĐT Việt Nam khi chúng ta cần thành tích? Câu trả lời là cầu thủ trẻ nhưng không có nghĩa là non kinh nghiệm trận mạc. Nếu không tính các cầu thủ thuộc lứa U20 vốn được gọi lên để “quen với bầu không khí đội tuyển” thì những cầu thủ còn lại đều có thâm niên “ăn cơm tuyển”.
Những Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường, Bùi Tiến Dũng... đã thực sự trưởng thành. Và, nếu nhìn xa hơn về phía VCK Asian Cup, đây chính là những cầu thủ sẽ gánh vác sự nghiệp lớn nếu chúng ta giành vé đi tiếp. Bắt đầu từ bây giờ, đưa các cầu thủ vào chiến địa là cách tốt nhất để ĐT Việt Nam chuẩn bị cho tương lai không còn xa nữa.