Từ Bắc chí Nam, người ta nói về ngày khai mạc V.League một cách hào hứng và say mê. Thậm chí, nhiều người không khỏi giật mình khi phát hiện ra rằng, gần trọn một thập kỷ, bóng đá Việt Nam mới tái diễn tình trạng khán đài quá tải. Tất nhiên, phải nhấn mạnh rằng, để khán giả tràn xuống sân là điều không nên, nhưng rõ ràng nó cũng cho thấy một thực tế là sức cầu của bóng đá nội đang tăng lên một cách chóng mặt.
Có một thời gian người làm bóng đá Việt Nam đau đầu mà không thể trả lời câu hỏi: “Làm sao để thu hút khán giả đến sân?”. Bởi, khán giả đến sân đông không chỉ mang đến nguồn thu về vé, mà các nhà tài trợ cũng thường nhìn vào khán đài mà cân đo giá trị bản hợp đồng. Chẳng thế mà ngày công bố hợp đồng tài trợ cho V.League 2015, đại diện của Toyota Việt Nam đã bày tỏ hy vọng, mùa giải này, sẽ có thật đông khán giả đến sân.
Người ta vẫn nói, tình yêu bóng đá của người Việt Nam là vô cùng mãnh liệt. Thế nhưng, để nuôi dưỡng tình yêu đó thì cần lắm sự thủy chung và hy sinh đến tận cùng. Nói cách khác, muốn được yêu thì bóng đá Việt Nam phải xác định yêu khán giả trước. Tình yêu ấy không chỉ thể hiện ở việc miễn phí vào sân hay tổ chức vài ba sự kiện giải trí.
Bóng đá trước hết phải là bóng đá! Hay nói cách khác, muốn có được tình yêu của NHM thì nền bóng đá ấy phải thực chất, phải trong sạch và dâng hiến đến tận cùng. Có được niềm tin về những giá trị thuần khiết mà bóng đá mang lại thì ngay cả khi đội bóng và cầu thủ thi đấu chưa được như ý muốn, NHM vẫn cảm thấy hài lòng. Bằng không, khán đài “có mâm cỗ đầy” thì nó vẫn nguội lạnh vì chẳng NHM nào yêu khi không tin.
V.League đã khai màn đầy ấn tượng. Và, hy vọng rằng, ngọn lửa tình yêu sẽ tiếp tục được những người làm bóng đá nâng niu, gìn giữ để bóng đá Việt Nam chỉ có những ngày vui!