Favalli, 27 tuổi, gia nhập Reggiana vào tháng 1 vừa rồi. Một trong những lý do anh quyết định gia nhập đội bóng vùng Emilia-Romagna là vì muốn trở lại miền Bắc, nơi anh sinh ra, cũng là nơi phần lớn các thành viên trong gia đình của anh đang sinh sống. Favalli muốn được ở gần nhà. Và khi dịch bệnh ập xuống, anh muốn cảm nhận được hết giá trị của điều tưởng như đơn giản đó.
“Khi tôi thức giấc vào thứ Hai, ngày 2/3, tôi cảm thấy có gì đó không ổn”, Favalli kể lại qua điện thoại trong khi đang được cách ly điều trị tại nhà. “Tôi bị sốt, đau đầu, và mắt tôi thì cay xè. Tôi có nhiều triệu chứng từ đêm trước, cả đêm người tôi cứ run lên bần bật vì lạnh”.
“Tôi thấy nghi ngờ. Tôi đã bị cảm cúm từ tháng 1 rồi. Nên tôi lập tức gọi điện cho mọi người trong nhà, và tất cả đều có chung những triệu chứng như tôi. Cách đấy vài ngày cả nhà chúng tôi đã ăn tối cùng nhau. Ở thời điểm đó, dịch bệnh do virus corona gây ra đã trở thành đề tài chính trên các phương tiện truyền thông, và trong khu vực của chúng tôi cũng đã có người nhiễm, nên tôi lập tức biết là chúng tôi đang gặp phải vấn đề gì”.
Thật may mắn, Favalli không bao giờ phải trải qua tình trạng tồi tệ như một số ca nặng mà anh thấy trên TV hay biết qua các phương tiện truyền thông khác. “Nhiệt độ không bao giờ lên quá 37,80C. Tới thứ Sáu tôi đã bắt đầu thấy ổn hơn”, Favalli nói. “Đầu tôi rất đau, nhưng cảm giác đó cũng không kéo dài lâu. Tôi chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi cho bản thân mình. Tôi thấy lo lắng nhiều hơn cho một số họ hàng bị nặng hơn, có thể là do sự khác biệt về tuổi tác và sức khỏe”.
Vấn đề tâm lý khi cách ly
Ngay sau khi nói chuyện với cả gia đình, Favalli bước vào giai đoạn tự cách ly. Anh tự khóa mình trong một căn phòng, ‘nhường’ toàn bộ không gian còn lại trong nhà cho vợ anh, Miriam. Cô sẽ nấu nướng và để những chiếc đĩa đựng thức ăn trước cửa phòng.
“Miriam không có triệu chứng nào cả. Tôi không muốn làm ảnh hưởng tới cô ấy. Tôi vốn là người ăn uống rất dễ dàng. Nhưng giờ đây tôi thấy thức ăn chẳng có mùi hay vị gì cả, có lẽ vì tôi đã tạm thời mất cả vị giác lẫn khứu giác. Tuy nhiên, tôi cũng không thấy ngạc nhiên hay lo lắng quá, và đó cũng là những vấn đề mà tôi gặp phải khi bị nhiễm cúm thường”, anh nói.
Trước khi bị bệnh, Favalli sống một cuộc sống nhẹ nhàng. Anh sẽ thức dậy vào sáng sớm, lái xe khoảng 40 phút từ ngôi làng Solarolo Rainerio nơi anh sống để tới Reggio Emilia tập luyện, và sau đó quay lại. Anh sẽ gặp gỡ bạn bè, rồi lên các kế hoạch cho gia đình. Nhưng bây giờ, tất cả đều phải ngừng lại hết. “Cách ly là một trải nghiệm khó khăn về mặt tâm lý”, Favalli nói, “tôi vốn là người ưa giao du”.
“Điều cốt yếu là tất cả mọi người đều sớm vượt qua được tình trạng này, phần còn lại thế nào không quan trọng”, anh nói. “Trong tuần qua tôi đã nhận được rất nhiều những tình cảm từ các đồng đội hiện tại cũng như trước đây, từ bạn bè, các huấn luyện viên, các cổ động viên. Mọi người gọi điện cho tôi hàng ngày. Tới bây giờ tôi phải nhận được cả nghìn cuộc gọi và tin nhắn rồi”.
“Nếu có gì tích cực liên quan tới đại dịch này, thì đó là nó đã dạy cho chúng tôi việc có những người thân, bạn bè ở bên quan tâm và lo lắng cho ta quan trọng đến thế nào”.
Tình hình dịch bệnh ở Italia đang diễn biến ngày càng phức tạp. Số ca tử vong của họ đã vượt qua Trung Quốc để đứng đầu thế giới. Tất cả người dân được yêu cầu không ra đường, mọi hoạt động đều bị ngừng trệ. Tuy nhiên, người Italia vẫn cố gắng giữ cái nhìn lạc quan. Ở nhiều nơi, mọi người đã tìm ra những cách thú vị và sáng tạo để sống cùng với đại dịch, ví dụ như đồng loạt vỗ tay cám ơn các nhân viên y tế khi họ xuất hiện trên đường, hay tạo nên những buổi ‘hòa nhạc’ từ ban công.
“Tôi nhìn thấy những điều đó trên truyền hình”, Favalli nói, “người Italia là thế đó”.
Ngạc nhiên vì các CLB vẫn muốn đá tiếp Sự nghiệp không được như người cha 6.077 - Tính đến chiều hôm qua (24/3 giờ Việt Nam), Italia đã ghi nhận 63.927 ca dương tính với virus Corona, trong đó có 6.077 trường hợp đã tử vong, và 7.432 trường hợp hồi phục. Đa phần những ca tử vong là người già. |
XEM THÊM
Arteta tiết lộ về cuộc chiến chống 'quái vật' Covid-19