Phải nói ngay, Diego Simeone không phải Jose Mourinho dù họ đều là bậc thầy về lối chơi phòng ngự phản công. Mourinho biết dựng xe bus, Simeone cũng dựng xe bus. Nhưng chiếc xe bus của El Cholo khi cần có thể tăng tốc chóng mặt, như cách Filipe Luis bứt tốc từ sân nhà đến tận vòng cấm địa Barca, trong tình huống Iniesta phải dùng tay cản phá. Luis thời dưới trướng Mourinho ở Chelsea đâu được phép liều lĩnh như vậy. Chỉ khi về với Simeone, hậu vệ này mới phát huy được tài năng. Nhiều ý kiến cho rằng Simeone là bản nâng cấp của Mourinho dù họ cùng trường phái. Ít nhất lúc này, Barca còn sợ Atletico-Simeone hơn cả Chelsea, Inter hay Real Madrid của Mourinho trước kia.
Ở trận lượt về ngay tại Vicente Calderon, Atletico Madrid chỉ cầm bóng 28% nhưng lại thắng 2-0. Đó là điều gì đó “phản quy luật” với thứ bóng đá cổ điển của Johan Cruyff hay Arsene Wenger. Nhưng với Diego Simeone, chơi bóng không đồng nghĩa với cầm bóng. Ngay cả khi chạm trán một đối thủ tầm trung như PSV tại vòng 1/8, Atletico Madrid vẫn trung thành với lối đá chặt chẽ, pressing tổng lực thay vì ào lên chiếm lĩnh thế trận (dù họ đủ sức làm như vậy).
Vậy làm thế nào để Atletico chiến thắng nếu họ không mang tư tưởng phải ghi bàn bằng mọi giá? Trong cuốn sách “El efecto Simeone” viết về cuộc đời vị HLV người Argentina, nhà báo Santi Garcia Bustamente lý giải chìa khóa trong phương pháp huấn luyện của Simeone nằm ở khía cạnh tinh thần. Vị HLV 45 tuổi là người truyền lửa đại tài, bất kỳ ai dưới trướng ông cũng cháy đến tận cùng. Ngay khi bước ra từ đường hầm, các cầu thủ Atletico đã “thắng” đối thủ về tâm thế. Thế nên trên chấm luân lưu, PSV rốt cuộc cũng phải đầu hàng Atletico. Và Barca dù ép sân liên tục vẫn bất lực trước hàng thủ lăn xả của Simeone.
Atletico là một màu sắc hoàn toàn riêng biệt so với ba đội còn lại gồm Man City, Real Madrid, Bayern Munich. Cả ba đại gia này đều chơi thứ bóng đá “phổ biến” trên toàn thế giới: cầm bóng, kiểm soát thế trận và ghi bàn. Nói vậy không có nghĩa họ không biết phòng ngự phản công, nhưng để nâng lên thành một triết lý, một nghệ thuật thì chỉ có đội bóng của Simeone.
Sẽ có người nói Chelsea của Mourinho cũng từng chơi như vậy. Thực tế, Atletico Madrid không giống như một đội bóng của Mourinho. Chiến lược gia người Bồ Đào Nha ưa thích lối đá phòng ngự co cụm và rình mồi. Còn Simeone hướng đến lối chơi tích cực hơn, pressing ở tốc độ cao ngay phần sân đối phương, áp sát liên tục, tích cực đoạt bóng thay vì phá bóng. Phòng ngự kiểu Simeone không làm khán giả buồn ngủ như phòng ngự kiểu Mourinho.
Thế nên lá thăm gặp ai với thầy trò Simeone không còn quan trọng. Họ đều chơi theo cách họ đang thành công. Vòng bán kết sẽ vẫn là kịch bản quen thuộc: đối thủ cầm bóng nhiều hơn Atletico. Nên nhớ, những nạn nhân của Atletico đều chết theo cách như vậy.
48%. Tại Champions League mùa này, Atletico Madrid có tỷ lệ cầm bóng trung bình 48%. Tỷ lệ này chỉ đứng thứ 13 trong số 32 đội dự vòng bảng. Thậm chí, Atletico Madrid còn sở hữu bóng kém cả những đối thủ nhỏ như Shakhtar Donetsk (54%), Dynamo Kiev (52%) hay Sevilla (54%). Dẫn đầu đang là Bayern với 67% rồi đến Barca (65%) và PSG (60%). |