Nói London là điểm đến của các trận chung kết Champions League cũng không hề sai. Bởi nơi đây đã có bảy lần diễn ra các trận đấu cuối cùng của một mùa giải bóng đá châu Âu cấp CLB và lần này là lần thứ 8. Không một thành phố nào ở lục địa già có vinh dự nhiều hơn thủ đô của xứ sở sương mù. Madrid và Paris nhiều thứ hai, với 6 lần. Brussels xếp thứ ba, với 5 lần.
Thế nhưng, đây lại lần lần đầu tiên trong lịch sử Real Madrid - đội bóng đang đứng trước cơ hội chinh phục chức vô địch cúp C1/Champions League lần thứ 15, chơi trận chung kết tại London, vào rạng sáng 2/6 tới đây. Đối thủ của ông vua của bóng đá châu Âu là Dortmund, đội từng thua Bayern Munich 1-2 ở Wembley (London) cách đây 11 năm. Liệu lần này vận may có mỉm cười với Los Blancos hay chiến thắng sẽ thuộc về kẻ bại trận năm 2013?
Paris là thành phố mà Real Madrid vô địch giải đấu hàng đầu châu lục nhiều lần nhất. Đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha đã được trao vương miện trên bờ sông Seine tới 3 lần. Tại Parc des Princes, Los Blancos đánh bại Reims (mùa 1955/56) và tại Stade de France ở Saint Denis (ngoại ô Paris), họ đánh bại Valencia (1999/00) và Liverpool (2021/22).
Trong khi đó, Real cũng đã hai lần giành chiến thắng tại SVĐ Heysel ở Brussels, trước Milan (1957/58) và Partizan (1965/66); và Hampden Park, ở Glasgow, trước các đối thủ là Frankfurt (1959/60) và Leverkusen (2001/02). Các thành phố khác đã chứng kiến Kền kền trắng giành chiếc cúp Tai lớn là Madrid (sân Bernabeu) sau khi đánh bại Fiorentina (1956/57); Stuttgart trên sân Neckarstadion trước Reims (1958/59); Amsterdam (sân Amsterdam Arena) trước Juventus (1997/98); Lisbon (sân Da Luz) trước Atletico (2013/14); Milan (sân Giuseppe Meazza) cũng trước Atletico (2015/16); Cardiff (sân Thiên niên kỷ) trước Juventus (2016/17); và Kiev (sân Olympic Kiev) trước Liverpool (2017/18).
Trong 17 trận chung kết, Real chỉ thất bại 3 lần, tại sân Olympic cũ ở Amsterdam trước Benfica (1961/62), tại Prater ở Vienna trước Inter (1963/64) và tại Parc des Princes trước Liverpool (1980/81). Điều đó đồng nghĩa với việc Wembley sẽ là SVĐ thứ 14 và London là thành phố thứ 10 mà Real tranh tài trong một trận chung kết Champions League (không tính sân nhà ở mùa 1956/57).
Trong khi đó, đối với Dortmund, đội đã giành được danh hiệu duy nhất tại Olympic Munich trước Juventus ở mùa 1996/97, thì đây là trận chung kết thứ ba và họ phải trở lại SVĐ từng thua ở trận thứ hai, trước Bayern ở mùa 2012/13. Trong trận đấu đó, đội bóng do Jurgen Klopp dẫn dắt đã chịu khuất phục trước đội bóng của Jupp Heynckes, với bàn thắng quyết định của Arjen Robben. Đáng chú ý, Heynckes từng dẫn dắt Los Blancos vô địch ở mùa 1997/98, còn Robben cũng đã có thời gian khoác áo Real.
Có nhiều gạch nối của trận chung kết tại Wembley tới đây, trong đó có Toni Kroos. Tiền vệ người Đức khi ấy đang khoác áo Hùm xám xứ Bavaria, đã bỏ lỡ trận chung kết vì bị rách cơ vào đầu tháng 4/2013 ở trận tứ kết với Juventus. Anh sẽ khép lại sự nghiệp cầu thủ sau EURO 2024. Tức là, trận đấu tại Wembley sẽ là lần cuối cùng anh khoác áo Los Blancos và là nơi anh có thể giành được vương miện châu Âu thứ sáu (anh đã có 4 chức vô địch với Real và 1 với Bayern).
Trong màu áo Bayern, Kroos cũng đã thua trận chung kết năm 2010 trước Inter của Jose Mourinho (0-2) tại Bernabeu (dù anh không thi đấu), và trận chung kết năm 2012, thua Chelsea (Kroos có thi đấu) trên loạt đá luân lưu đầy may rủi sau khi hòa 1-1 ở hiệp phụ.
Chủ nhật này, Kroos sẽ cố gắng hoàn thiện sự nghiệp kỳ vĩ của mình tại sân chơi huyền thoại cùng Real. Liệu, nụ cười có nở trên môi Kroos hay một sự tiếc nuối, dang dở trong sự nghiệp lẫy lừng, đầy ắp danh hiệu của anh?
Wembley được tái thiết và mở cửa trở lại vào năm 2007. Đây là lần thứ tám trận chung kết Champions League được tổ chức tại đây. 5 lần trước là tại sân cũ và 2 lần đã diễn ra trên sân mới: Milan-Benfica (tỉ số 2-1, mùa 1962/63), MU-Benfica (4-1, 1967/68), Ajax-Panathinaikos (2-0, 1970/71), Liverpool-Bruges (1-0, 1977/78), Barca-Sampdoria (1-0, 1991/92), Barca-MU (3-1, 2010/11) và Bayern-Dortmund (2-1, 2012/13).