EURO 2024 đã thực sự cho chúng ta biết tất cả mọi thứ về Jude Bellingham. Chàng trai này ở đẳng cấp ngôi sao thế giới, nhưng cũng khá tự phụ. Những đặc điểm song sinh này được minh họa một cách hoàn hảo qua cú đá xe đạp chổng ngược vào lưới Slovakia, giúp ĐT Anh "sống sót" và ngay lập tức nó biến Bellingham trở thành biểu tượng của “kẻ cứu rỗi”.
Trước khi giải đấu bắt đầu, tính kiêu ngạo của Bellingham không hẳn bị coi là xấu. Huyền thoại Alan Shearer đã nói rằng cầu thủ này có "sự kiêu ngạo" nhưng "theo cách tích cực". Tuy nhiên, câu chuyện hiện đã thay đổi khi Bellingham từ siêu sao trở thành vật tế thần chỉ trong vòng một tháng.
Trong vòng 24 giờ sau trận chung kết EURO 2024 mà Anh thua 1-2 trước Tây Ban Nha, một số tờ báo đưa tin rằng thái độ của Bellingham - cả trong và ngoài sân cỏ - đã khiến một số đồng đội khó chịu. Theo các nguồn tin này, Bellingham có một chút “phức cảm về Đấng cứu thế”.
Rõ ràng, anh đã tin vào thông điệp được truyền tải trong đoạn quảng cáo trước giải đấu của Adidas rằng mình là một vị cứu tinh nào đó của bóng đá Anh, là tài năng của thế hệ được phái đến để giải cứu những người đã chịu đựng 58 năm khát khao một danh hiệu.
Một số cầu thủ Anh cảm thấy rằng ý tưởng đó hoàn toàn trái ngược với tinh thần đồng đội mà Gareth Southgate đã trau dồi bấy lâu. Vậy có nguy cơ Bellingham "ảo tưởng sức mạnh" và trở nên quá to so với đôi giày của mình không? Hay chúng ta đang xem xét một trường hợp khác về việc báo chí Anh đá một thần đồng khác khỏi cái bệ mà họ đã đặt anh ta lên, giống như Wayne Rooney và David Beckham?
Bellingham chưa bao giờ che giấu sự thật rằng mình không hề "thiếu tự tin", hay nói một cách lịch sự rằng anh ta có niềm tin tối đa vào khả năng của mình. Tất nhiên, đó không phải là điều xấu đối với một cầu thủ. Trên thực tế, điều đó thực sự cần thiết đối với bất kỳ ai có ý định trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Chẳng hạn như Cristiano Ronaldo.
Bellingham cũng sở hữu nghị lực đáng ngưỡng mộ và tinh thần làm việc mãnh liệt, sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết để đạt được thành công. Anh cảm thấy "kiệt sức về thể chất" sau trận thua Pháp ở tứ kết World Cup 2022 do thất vọng là chính, bởi Anh là đội chơi tốt hơn trong phần lớn thời gian của trận đấu.
Tuy nhiên, 2 tuần sau, anh nóng lòng muốn trở lại tập luyện, Bellingham quyết tâm hơn bao giờ hết để giành được một danh hiệu lớn cùng ĐT Anh. Sau đó, có một thực tế là Bellingham thường tự kiểm điểm rất gay gắt. Sau trận thua Pháp trên đất Qatar, anh tự trách mình vì đã không làm gì nhiều hơn để ngăn cản ĐT Anh bị loại.
“Trong một buổi tập sau đó, tôi ghi bàn bằng một cú sút giống hệt cú sút mà tôi đã thực hiện ở trận tứ kết. Nếu ở trận đấu đó, tôi đưa bóng sang bên trái nhiều hơn, mọi việc có thể đã khác? Còn nữa, tôi đã tham gia vào quả phạt đền thứ hai (Harry Kane đá hỏng). Đáng lẽ, tôi nên chuyền cho Mason Mount phía sau thì anh ấy đã ghi bàn rồi, chẳng cần penalty”, Bellingham sám hối.
Rõ ràng, việc không ngừng theo đuổi sự hoàn hảo này phần nào giải thích tại sao anh lại tiến xa đến thế, và trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Anh không ngừng phấn đấu để cải thiện khả năng. Vì vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi một cầu thủ luôn đặt mình vào những tiêu chuẩn cao như vậy cũng mong đồng đội làm điều tương tự.
Về mặt đó, Bellingham hơi giống Roy Keane ở chỗ không ngừng đòi hỏi nhiều hơn từ các đồng đội. Nhưng Keane cũng chỉ trích màn ăn mừng phản cảm của Bellingham. “Nếu ghi được một bàn thắng quan trọng, tôi sẽ ở bên các đồng đội. Ghi bàn là phần hay nhất của bóng đá, nhưng tôi không thể tưởng tượng được ai đó sẽ ngạo mạn kiểu bề trên như Bellingham. Chú em này nên thận trọng với thái độ đó”.
Keane - người cũng hay thất vọng với các đồng đội giống như Bellingham - chỉ 26 tuổi khi nắm quyền chỉ huy phòng thay đồ của MU, và các cầu thủ hoan nghênh việc bổ nhiệm ông vào vị trí đội trưởng. Đơn giản vì Keane đã nhận được cả sự tôn trọng của họ về chuyên môn và đạo đức của một đàn anh.
Ngược lại, Bellingham đã được đưa vào nhóm "đại bàng" của ĐT Anh trước khi bước sang tuổi 21, mặc dù trước đó anh đã bị buộc tội mắc chứng ảo tưởng về sự vĩ đại kể từ khi gia nhập Dortmund lúc còn là một thiếu niên. Có sự nghi ngờ rằng ở Dortmund, anh nhận công cũng nhanh như chối tội.
Chúng ta đã thấy những biểu hiện không hài lòng tương tự ở EURO 2024, khi Bellingham nhiều lần tỏ ra khó chịu trước sai sót của vài đồng đội. “Cậu ta lườm đồng đội và giơ tay lên. Đó là một thông điệp xấu dành cho BHL và đồng đội”, Wayne Rooney phân tích
"Tôi đã từng ở trong hoàn cảnh đó. Tôi biết điều đó thật khó khăn. Bellingham làm tôi nhớ đến bản thân mình trong những giải đấu mà bạn rất muốn thi đấu tốt, và biết rằng đội có thể chơi tốt hơn. Nhưng đừng làm điều gì đó ngu ngốc đi, Bellingham”, Rooney khuyên nhủ.
Tất nhiên, Jude đã làm một điều đặc biệt với pha lập công ngoạn mục vào lưới Slovakia ở vòng 1/8, cứu ĐT Anh thoát cảnh bị loại sớm một cách đáng xấu hổ. Anh cũng đóng góp một pha kiến tạo cho Cole Palmer ghi bàn trong trận chung kết, điều cho thấy anh là một tài năng có khả năng tạo ra những khoảnh khắc quan trọng trong các trận đấu lớn.
Tuy nhiên, màn trình diễn tổng thể của anh ở Berlin, cùng với sự thất vọng quá rõ ràng trên sân, cũng cho thấy Bellingham vẫn còn nhiều điều phải học hỏi. Anh đã đả kích HLV Gareth Southgate trong trận chung kết và gây ra sự bất mãn trong phòng thay đồ với hành vi của mình.
Bellingham thực sự tự hào về bản chất hiếu chiến của mình. Anh giải thích trước đó: “Theo cách tôi lớn lên trong bóng đá, phải có một con sói trong mình trước khi bước vào trận đấu. Tôi coi đó là một trận chiến. Ở ngoài sân tôi có thể hoà nhã, nhưng khi bước vào sân, có điều gì đó thôi thúc, biến tôi thành một chiến binh”.
Tuy nhiên, điều đáng lo ngại là Bellingham có những dấu hiệu rõ ràng về tính tự cao tự đại giống Kylian Mbappe. Đó là kiểu tự ái mà chúng ta không thấy ở những người như Bukayo Saka hay Jamal Musiala, cả hai đều chơi tốt hơn nhiều so với Bellingham.
Dù tài năng như thế nào, Bellingham không bao giờ là người đàn ông duy nhất trên đấu trường. Như chiến thắng của Tây Ban Nha đã nhấn mạnh, vinh quang luôn thuộc về những đội xuất sắc nhất chứ không phải những cá nhân tài năng nhất. Bellingham lẽ ra phải nhận thức sâu sắc thực tế rằng một cầu thủ không phải lúc nào cũng tạo ra sự khác biệt.
Vì vậy, không có lý do gì để Bellingham hành động như thể “chỉ có mỗi mình mới cứu được thế giới”. Sự tự tin của Bellingham rõ ràng là một đặc tính. Anh sẽ không thể trở thành một tài năng đẳng cấp thế giới nếu không có điều đó. Nhưng như Keane nói, có một “ranh giới mong manh” giữa sự tự tin và tự mãn. Như Roosevelt cũng có câu nói nổi tiếng: “Hãy để mắt tới các vì sao, nhưng hãy chú ý đến đôi chân của bạn trên mặt đất”.