Xét trên tiêu chí một trung phong truyền thống thì Kane quá mờ nhạt. Không ghi bàn đã đành, cả trận anh cũng chỉ có được một cú sút, lại là cú sút bị hậu vệ đối phương chặn lại. Tính cả tình huống sút bóng ấy, anh cũng chỉ có 6 pha chạm bóng trong vòng cấm của Tây Ban Nha, không nhiều hơn là bao so với số pha chạm bóng trong vòng cấm của đội nhà (4). Cả trận đấu, Kane chủ yếu loanh quanh ở 1/3 phần sân ở giữa. Và, nói vui, như dành cả tuổi thanh xuân chỉ để phá bóng (4 lần).
Nhưng chính Harry Kane trông vật vờ ấy lại là người đóng vai trò quyết định trong cả 3 bàn thắng của đội tuyển Anh. Trong bàn thắng đầu tiên, anh là người lùi xuống nhận bóng từ thủ môn Pickford, chuyền cho Rashford để tiền đạo trẻ của M.U chọc khe cho Sterling ghi bàn. Ở bàn thứ hai và thứ ba, anh đều là người kiến tạo. Trong đó, pha bóng dẫn tới bàn thắng thứ hai, của Rashford, có thể nói lên rất nhiều về vai trò mới của Kane ở đội tuyển Anh, ít nhất là trong trận đấu với Tây Ban Nha.
Ở Seville, Kane không chơi bám vòng cấm và chờ đợi những pha “mớm cơm” từ đồng đội. Khách quan mà nói, Kane không có lựa chọn khác. Đá với một đội bóng kiểm soát tốt như Tây Ban Nha, chơi kiểu đó không khác nào tự loại mình khỏi cuộc chiến. Kane lùi sâu là điều bắt buộc. Nhưng quan trọng là HLV Southgate đã rất thông minh khi biến điều tưởng là bất lợi ấy thành có lợi, và quan trọng hơn nữa là Kane đã thích nghi quá tốt với tình thế và tự biến mình thành cơn ác mộng với hàng thủ Tây Ban Nha.
Lối chơi mà Anh áp dụng trước Tây Ban Nha có nhiều điểm tương đồng với lối chơi của Liverpool. Và trong lối chơi đó, Kane có nhiều điểm giống với Roberto Firmino. Khi anh lùi xuống hàng tiền vệ, các trung vệ của đối phương thường phải di chuyển theo, và do đó để lại những khoảng trống lớn mà các tiền đạo cánh có thể khai thác. Ở bàn đầu tiên, Sterling di chuyển vào đúng khoảng trống giữa Sergio Ramos và Nacho, được tạo ra khi Ramos buộc phải bước lên để có cơ hội áp sát Kane. Ở bàn thứ hai, cả Ramos lẫn Nacho đều bị Kane kéo khỏi vị trí, và trở tay không kịp trước pha xoay người chuyền bóng gọn ghẽ sau đó của số 9 đội tuyển Anh.
So với Firmino, Kane trông không được thanh thoát bằng. Dáng chạy lúi húi của Kane khiến người xem có cảm giác anh lúc nào cũng trong tình trạng kiệt sức và sắp ngã dúi dụi tới nơi. Nhưng Kane rất “lỳ”. Sergio Ramos đã sử dụng đủ trò để dằn mặt Kane nhưng thất bại. Và cũng rất quái. Cái kiểu tranh bóng mà như không tranh bóng của anh trong các tình huống không chiến khiến các trung vệ của Tây Ban Nha mất phương hướng. Khi họ vừa chạm đất và đang loay hoay không biết bóng ở đâu thì Kane có thể đã kịp chuyền bóng cho một đồng đội của anh rồi.
Thế nên, dù Kane không ghi bàn, HLV Southgate vẫn sẵn sàng chấm điểm 10 cho màn trình diễn của anh ở Seville. Kane là một đặc ân mà Southgate, và người Anh, phải “tranh thủ” tận hưởng, chứ không phải chê bai hay nghi ngờ.
Tây Ban Nha 2-3 Anh |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |
5 - Trận đấu với Tây Ban Nha rạng sáng qua là lần thứ 5 Kane lập cú đúp kiến tạo trong màu áo đội tuyển Anh. Lần đầu tiên là ở trận thắng Lithuania 3-0 ở vòng loại EURO 2016. |