Với tôi, tôi chọn con đường phải có điểm trên Bung Karno. Sẽ có người cho rằng, điều này rất tiêu cực. Thực ra, luận điểm này sẽ đúng nếu Việt Nam chơi thứ bóng đá xấu xí giống như cái cách Indonesia từng biến nó thành “vũ khí” để đối chọi với chúng ta. Đương nhiên, mọi thứ sẽ trở thành “thảm hoạ” nếu Việt Nam nhận thất bại trước Indonesia trong một trận đấu...nhuốm màu kungfu. Rõ ràng, ĐT Việt Nam cần có điểm nhưng chắc chắn không ai muốn những điều nói trên xảy ra và có lẽ trong tiềm thức, HLV Troussier và các học trò cũng không tồn tại ý niệm tiêu cực đó.
Tôi thích cái cách mà HLV Troussier từng nói, đá Brazil khác với Lào bởi tính chất hoàn toàn khách nhau. Vì vậy sẽ có sự linh hoạt về chiến thuật theo từng thời điểm, theo từng trận đấu. Sự linh hoạt ấy phụ thuộc phần nhiều vào trực giác của người cầm sa bàn. Diễn biến, chuyển động của trận đấu tuỳ thuộc vào tài trí, vào cách đọc trận đấu hay các chiêu độc… dành cho đối thủ. Ở những phát biểu gần đây, dễ cảm nhận, HLV Troussier đã có những phương án chiến thuật dành cho trận lượt đi trên đất Indonesia.
Trước một đối thủ được tân trang bằng những cầu thủ “gen” châu Âu, thật không dề dễ dàng với Việt Nam. Hơn lúc nào hết, chúng ta cần thấy "Những chiến binh Sao Vàng” phát huy tinh thần quả cảm, cần thấy những cái “đầu lạnh” để trạng thái thi đấu không bị rung lắc trước sự cuồng nộ trên “chảo lửa” Bung Karno.
Vượt lên tất cả, thầy trò HLV Troussier cần lắm những tràng pháo tay vỗ rào rào và cả những dòng trạng thái tích cực trên mạng xã hội lẫn trên mặt trận truyền thông để ĐT Việt Nam không thua trên... ngay sân nhà.
Sẽ vô cùng hoan hỉ nếu chúng ta chiến thắng và thắng đẹp trước Indonesia. Nhưng vào lúc này, thực tế cần được đề cao thay vì những con số thống kê hào nhoáng.