Trận hòa 2-2 giữa Đan Mạch và Thụy Điển ở lượt cuối vòng bảng EURO 2004 khiến Francesco Totti và đồng đội phải xách va ly về nước sớm. Trận đấu ấy diễn ra tại sân vận động Do Bessa ở Porto, sân nhà của CLB Boavista. Hôm ấy sân không có một chỗ trống và trên khán đài tràn, ngoài màu đỏ trắng của Đan Mạch và màu vàng xanh của Thụy Điển còn có màu xanh của những CĐV Italia. Họ cũng vào xem trận đấu ảnh hưởng trực tiếp đến vận mệnh con cưng của họ.
Kết thúc 2 lượt đầu, Đan Mạch và Thụy Điển đều đánh bại Bulgaria và hòa Italia. Nếu trận “derby Bắc Âu” có kết quả hòa thì cả hai sẽ cùng dắt tay nhau vào tứ kết, bất kể Italia có thắng Bulgaria với tỷ số bao nhiêu đi nữa. Thế là trước trận đấu, người Italia dùng đủ mọi cách để khích bác cho hai đại diện của bán đảo Scandinavia đá hết sức trong loạt cuối.
Trước trận đấu ấy, HLV Morten Olsen tỏ ra bực mình khi người Italia vẽ nên kịch bản hai đội sẽ cầm tay nhau đi tiếp. “Đấy là cáo buộc hết sức lố bịch”, Olsen nói. “Chúng tôi là những người đàn ông trung thực. Chúng tôi sẽ cố giành chiến thắng, chấm hết. Người Italia nói gì mặc họ, nhưng Đan Mạch và Thụy Điển không bao giờ nhân nhượng nhau”.
Francesco Totti và đồng đội tại Euro 2004
HLV Thụy Điển ngày ấy - Tommy Soderberg - cũng hết sức khó chịu trước màn tâm lý của người Italia. Ông nói: “Chúng tôi nhắc lại lần nữa. Thụy Điển không đời nào ‘bắt tay’ với Đan Mạch. Đây là câu chuyện của sự đam mê và phẩm giá của những người đàn ông”.
Trận đấu đã diễn ra thật sự quyết liệt và sôi nổi với bầu không khí khẩn trương không khác gì một trận knock-out. Đến phút 89, tỷ số hãy còn là 2-1 cho Đan Mạch thì bất ngờ Mattias Jonson ghi bàn ấn định tỷ số hòa 2-2. Cái kịch bản khủng khiếp nhất đã diễn ra và đốn tim các tifosi. Ngày hôm sau, một tờ nhật báo Thụy Điển giật tít “2-2” trên trang nhất kèm theo lời bình luận xát muối: “Chúc mừng người Italia, các bạn đã đoán đúng tỷ số”. Còn Phó chủ tịch AC Milan Adriano Galliani thì có một phát ngôn bất hủ: “Kết thúc vòng bảng, chúng tôi có cùng số điểm với những người tóc vàng đẹp trai. Nhưng chúng tôi bị loại vì tóc chúng tôi đen hơn và xấu trai hơn”.
Bây giờ, “những người tóc vàng đẹp trai” của Đan Mạch và Thụy Điển lại tái ngộ trong một cuộc chiến, lần này là một mất một còn thật sự, lần này sẽ không một ai có thể nghi ngờ sự quyết liệt của cầu thủ hai đội. Thụy Điển và Đan Mạch, đấy là những quốc gia đánh nhau liên miên trong lịch sử. Ở Bắc Âu ai cũng ghét Thụy Điển, nhưng không ai ghét họ hơn Đan Mạch.
Đan Mạch và Thụy Điển phải đối đầu nhau để tranh vé Play Off
Có một câu chuyện dân gian nổi tiếng ở Bắc Âu. Đấy là khi người Thụy Điển bước vào một quán bar ở Đan Mạch và kêu chai bia, không ai thèm ngó ngàng đến anh ta. Nhưng nếu đấy là một người Na Uy, ông chủ quầy bar Đan Mạch sẽ đãi anh ta uống miễn phí. Họ ghét nhau cùng cực như thế, làm gì có chuyện bắt tay nhau vượt qua vòng bảng hồi EURO 2004. Ngày ấy, họ chỉ hận là không loại đối phương ra khỏi vòng bảng, còn chuyện Italia như thế nào hoàn toàn không quan trọng.
Lần này sẽ lại là một “cuộc chiến” khác. Đây là chuyện danh dự, là tấm vé đến Pháp, là một mất một còn. Nếu theo tựa một bộ phim từng tranh Oscar là “Sẽ có đổ máu”!