Còn cái “vấn đề bao trùm” kia là tình trạng các “phe” như Liverpool, Man City, M.U, Chelsea chẳng bao giờ ưa nhau khi tề tựu ở ĐTQG? Đấy cũng chỉ là một trong nhiều khía cạnh đáng bàn.
Bất kể câu chuyện phe phái thế nào, ĐT Anh của Southgate không được phép phụ thuộc vào Sterling - đấy mới là điều quan trọng nhất. Chỉ riêng Chelsea hiện đã cung cấp cho Southgate hẳn một cặp tiền đạo trẻ xuất sắc là Callum Hudson-Odoi và Tammy Abraham. Marcus Rashford dù quá quen thuộc vẫn còn rất trẻ. Jadon Sancho còn trẻ hơn nữa. Làm sao để tận dụng hết những tài năng như thế mới là quan trọng. Và, quan trọng hơn, Southgate cần sẵn sàng với sự vắng mặt của bất cứ tài năng nào. Chỉ sợ ông không có lý do để (tạm) bỏ các cầu thủ quá quen thuộc, như Sterling.
Đấy là vấn đề chuyên môn thuần túy. Về lý thuyết, các ĐTQG đều không thể ăn ý như các CLB. Khác biệt này chỉ ngày càng tăng lên chứ không giảm đi. ĐTQG cũng không sánh được với CLB về tài năng (cả đẳng cấp cá nhân lẫn sự đồng đều). Vậy, ĐT Anh của Southgate cần gì? Đấy phải là một sự đa dạng tối đa về đặc điểm chuyên môn của các tuyển thủ.
Mỗi khi Tam sư thi đấu thì chiến thuật riêng của Southgate mới là quan trọng nhất, và mọi thành viên trong đội hình đều phải có khả năng thích ứng với chiến thuật ấy. Bất chấp “hệ thống đấu pháp” của Liverpool hoặc Man City. Bất chấp quan điểm bóng đá ở CLB của họ.
Vào ĐT Anh thì hậu vệ biên phải chơi bóng thật đơn giản, đưa bóng vào vùng cấm địa đối phương bằng con đường nhanh nhất. Vì phải “chơi bóng”, phải phối hợp, chuyền ngắn nhiều hơn tạt dài và bổng, Kyle Walker bị “Guardiola hóa” và không thích hợp với ĐT Anh nữa. Đấy là bài học nhãn tiền, và Southgate không thể chấp nhận tình trạng này mở rộng sang mọi hảo thủ mà bóng đá Anh hiện có. Sterling quá... Man City. Mà Tam sư thì lại không thể chơi theo cách chơi của Man City, hoặc Liverpool, hoặc bất kỳ “siêu CLB” nào. Ít ra, đây là một cơ hội thử nghiệm quan trọng.
Ngày xưa, Thế hệ vàng của bóng đá Anh không ưa nhau nên Tam sư thất bại? Đấy chỉ là khía cạnh tinh thần. Xin nhắc lại: chúng ta chỉ đang bàn về chuyên môn thuần túy. Ưa hay không ưa nhau là một chuyện, ai dẫn dắt ai lại là chuyện khác. Vấn đề của Steven Gerrard, Frank Lampard, David Beckham đâu chỉ là họ thích hay ghét nhau, có ngồi chung bàn ăn với nhau hay không. Vấn đề còn là Gerrard luôn dẫn dắt hàng tiền vệ Liverpool, và anh không thể dẫn dắt Beckham với Lampard, trong lối chơi của ĐT Anh.
Tóm lại, Southgate cứ phải suy nghĩ về lối chơi đã!