Bóng đá châu Âu cũng “phẳng” hơn hiểu theo nghĩa EURO không phải là sân chơi đào tạo tài năng mới theo kiểu các gameshow nhan nhản trên truyền hình, mà chỉ là sự tái khẳng định của những giá trị cũ. Còn những giá trị mới? Cứ từ từ, chân giá trị rồi cũng sẽ lộ diện, nhưng bắt buộc qua một quá trình vươn lên và khẳng định lâu dài, chứ không thể một sớm một chiều theo kiểu người hùng của một giải đấu, sớm nở tối tàn.
Đó là lý do tại sao EURO không có một phát hiện nhân tài thú vị như những giải lớn của quá khứ, của cái thời mà thông tin chưa bùng nổ như hiện nay. Thời ấy, muốn theo dõi một cầu thủ, thường thì phải đến sân trực tiếp xem giò cẳng. Bây giờ? Một HLV của một đội tuyển ở Nam Âu có thể dễ dàng biết tất cả về một cầu thủ đang thi đấu ở Bắc Âu nhờ rất nhiều phương tiện khoa học kỹ thuật hiện đại.
Nếu chúng ta nghĩ các đội tuyển của châu Âu không biết gì về một đội kiểu Iceland thì đã lầm to. Chúng ta chỉ biết đại khái là các cầu thủ Iceland có họ thường kết thúc bằng âm –sson. Còn HLV Roy Hodgson của ĐT Anh chắc chắn biết rõ chân tơ kẽ tóc từng điểm mạnh, yếu của từng cầu thủ Iceland.
![](https://cdn.bongdaplus.vn/Assets/Media/2016/07/11/25/bl1.jpg)
Một cầu thủ trong bóng đá hiện đại là một sản phẩm công nghệ cao về mọi mặt, từ sức khoẻ, tâm lý, thể chất, tinh thần… Chúng ta thấy Cristiano Ronaldo hay Lionel Messi biến đổi qua từng năm, không chỉ về kỹ chiến thuật mà còn về vóc dáng, sức mạnh, thể lực.
Tất cả đều được lập trình sẵn trong một quy trình khép kín nhiều năm, để biến một tài năng trẻ thành một ngôi sao, một ngôi sao thành một siêu sao và một tập thể những cầu thủ trung bình thành một đội bóng khó bị đánh bại.
Iceland là hiện tượng thú vị của EURO 2016 dù đây là đội bóng không có ngôi sao. Iceland có khao khát có một cầu thủ như Harry Kane, Delle Ali hay John Stones không? Chắc chắn là có, nhưng khi không thể có được điều đó, Iceland vẫn có một lối thoát cho riêng mình. Đó là làm cho những ngôi sao của ĐT Anh “tắt điện” hoàn toàn, từ đó vạch ra kế sách đánh bại Tam sư, tạo nên một trong những cơn địa chấn lớn nhất trong lịch sử EURO.
Ngôi sao bây giờ là tập thể, trừ những ngoại lệ hiếm hoi như Ronaldo hay Antoine Griezmann. Đó là những cá biệt vượt ra khỏi mọi khuôn khổ thông thường, nhưng cũng không phải là những cái tên mới nổi lên nhờ EURO. Ronaldo của 12 năm trước, tại EURO 2004, là một trường hợp như vậy. Nhưng bây giờ, kiếm một trường hợp tương tự thật khó.
EURO là sàn diễn của những ngôi sao thành danh, chứ không phải là sân chơi kiểu cây nhà lá vườn một ngôi sao karaoke bỗng vụt sáng thành ngôi sao ca nhạc có giá trị bền vững theo thời gian. Đó chính là logic của thời đại mới, của thế giới bóng đá trong thời kỳ số hoá cao độ như hiện nay.