Sau trận tứ kết gặp Georgia, máy quay truyền hình lia được cảnh Lamine Yamal và Nico Williams chơi oẳn tù tì để xem ai được uống nước trước. Sau trận tứ kết gặp Đức, các học trò của Luis de la Fuente nhảy múa điệu nhảy truyền thống cùng các cổ động viên. Còn sau trận chung kết, Yamal ân cần bế em trai còn đang ngậm ti giả.
Những niềm vui đời thường sau những chiến tích lừng lẫy. Người Tây Ban Nha chơi bóng đá thế nào thì cách họ thể hiện với môn thể thao vua cũng như vậy. Không có sự căng cứng hay nâng tầm quan điểm. Bóng đá phải là nguồn vui từ những bước chạy và những pha xử lý mềm mại. Ở bóng đá châu Âu, không ai hiểu điều này hơn người Tây Ban Nha.
Đội bóng của Luis de la Fuente lên ngôi vô địch không chỉ dựa vào lối chơi kỹ thuật hay khả năng kiểm soát bóng. Họ không hề một màu như Tây Ban Nha lừng danh của giai đoạn 2008-2012 với một tư tưởng tiqui-taca thông suốt. Tây Ban Nha của EURO 2024 thú vị, đa diện và mang tính giải trí hơn nhiều.
Thất bại ở hai kỳ World Cup gần đây đặt ra dấu hỏi về bản sắc của bóng đá Tây Ban Nha. Khi quá chú trọng vào kỹ thuật và cầm bóng, họ sẽ gặp khó trước những khối phòng ngự thấp. Tây Ban Nha của EURO 2024 vì thế đã thay đổi nhưng không đánh đổi bản sắc.
Đôi khi họ vui vẻ nhường bóng cho đối phương. Trận gặp Croatia tại vòng bảng là lần đầu tiên sau 136 trận đấu chính thức, Tây Ban Nha kiểm soát bóng ít hơn đối thủ. Điều đó lặp lại ở trận tứ kết với Đức, Tây Ban Nha tiếp tục vui vẻ để đối phương kiểm soát trái bóng.
Tại sao lại nói là vui vẻ? Vì với người Tây Ban Nha, chơi không bóng cũng là một cách chơi cần sự ngẫu hứng và thông minh, giúp họ “điểm huyệt” đối thủ ở những thời khắc bất ngờ nhất. Đó không phải là kiểu lùi về dựng bê tông chờ phản công như người Pháp. Trong triết lý của Luis de la Fuente, mỗi 5 giây có thể tạo ra một cú chuyển trạng thái chớp nhoáng.
Tính nhịp điệu trong cách chơi của Tây Ban Nha, vượt xa các đội bóng lớn khác ở EURO năm nay. Thú vị ở chỗ, điều đó lại được xây dựng trên sự tự do của các cầu thủ. Nico Williams và Lamine Yamal thoải mái phô diễn sức trẻ, những pha lừa bóng theo kiểu đường phố ở hai bên hành lang. Họ có quyền giữ bóng rất lâu, hoặc chỉ một chạm.
Nhưng khi tất cả các cầu thủ Tây Ban Nha đều đồng nhất về phong cách, sự tự do của mỗi người cộng hưởng thành sức mạnh và bản sắc. Một tiền vệ nghiêm cẩn như Rodri bỗng nhiên dừng quả bóng ở giữa sân, chỉ trỏ nói chuyện với các đồng đội, vào thời điểm Tây Ban Nha đang bị Georgia dẫn trước.
Declan Rice hay Aurelien Tchouaemi có lẽ chưa bao giờ dám làm thế. “Đôi khi dành 20 tới 30 giây thảo luận để mọi người bình tĩnh còn hiệu quả hơn là lên bóng hấp tấp”, Rodri lý giải.
Đấy là đặc tính của cầu thủ Tây Ban Nha, họ không bao giờ đánh mất chất “phủi” ngay cả ở những trận cầu đỉnh cao. Đội bóng mang tính giải trí cao nhất đã lên ngôi tại EURO 2024. Bóng đá không trở về nhà, nhưng đã trở về cội nguồn.