Vất vả song hành bóng đá với âm nhạc
Theo lịch trình ban đầu, Di Meco sẽ cùng ban nhạc Orisis của mình có đêm diễn chung với ban nhạc Gospel’N Queen vào ngày 17/4 tới đây. Đó là sự kiện đã được họ chuẩn bị hết sức kỹ lưỡng. Tiếc rằng do đại dịch Covid-19, đêm nhạc đầy kỳ vọng này tạm thời phải hoãn, chờ dịp khác. Một lần nữa, Di Meco lại gặp trắc trở khi theo đuổi niềm đam mê âm nhạc.
Nếu chỉ xét đến tình yêu bóng đá đơn thuần, Di Meco gặp suôn sẻ hơn. Để dễ hình dung về cựu hậu vệ 56 tuổi này, có thể nói thế này với vị trí hậu vệ trái của làng bóng đá Pháp, nổi danh liền trước thời của Bixente Lizarazu chính là Di Meco.
Di Meco gắn bó với Marseille giai đoạn 1980-1994, đã cùng Marseille 4 lần lên ngôi tại giải VĐQG Pháp, một lần vô địch (mùa 1992/93) và một lần á quân (mùa 1990/91) tại đấu trường Champions League/Cúp C1 châu Âu. Giai đoạn khoác áo Monaco từ 1994 đến 1998, Di Meco thêm một lần được ăn mừng chức VĐQG Pháp vào mùa 1996/97. Với ĐT Pháp, Di Meco đã có chức vô địch Kirin Cup 1994 và được góp mặt vào EURO 1996.
Có thể nói với bóng đá, Di Meco sở hữu sự nghiệp mà nhiều người mơ ước. Tuy nhiên, Di Meco không toàn tâm cho tình yêu bóng đá. Ông trót phải lòng với âm nhạc từ hồi còn là một cầu thủ trẻ trong đội hình Marseille. Dù Di Meco thi đấu cho đội bóng nào, các đồng đội của ông cũng quen với hình ảnh ông đi đâu cũng kè kè theo cây guitar bass.
Hình ảnh “đời Di Meco có cây đàn guitar” tiếc thay không phải bao giờ cũng dễ chịu với những người xung quanh. Trước thềm EURO 1996, Di Meco được phân chung phòng với thủ thành Fabien Barthez ở đại bản doanh Clairefontaine của ĐT Pháp. Ở chưa ấm chỗ, Barthez đã chuồn mất dép. Với những người cùng gu mê nhạc như Di Meco, tiếng đàn của ông có thể rất lọt tai. Song với Barthez, nó lại bị phàn nàn “như tiếng bật bông”.
HLV của ĐT Pháp hồi ấy, Aime Jacquet thì không cần nghe tiếng đàn trầm bổng ra làm sao. Chỉ cần thấy cảnh Di Meco đi đâu cũng vác theo cây guitar bass là ông thấy rất ngứa mắt. Ông cằn nhằn: “Cậu ta đi đá bóng hay là đi du lịch đây?”. Thế là hồi EURO 1996, Jacquet chỉ dùng Di Meco đúng 1 trận.
Sau khi treo giày vào năm 1998, Di Meco toàn tâm toàn ý cho âm nhạc. Ông cùng một vài người bạn thân ở Marseille lập ban nhạc. Chỉ có điều Di Meco vẫn lận đận với tình yêu thứ hai của mình. Ban nhạc của Di Meco không khẳng định được bản sắc rõ ràng và sang đầu những năm 2000 thì giải tán.
Chặng đường mới
Di Meco có thể không còn bạn đồng hành trong ban nhạc. Nhưng ông không bao giờ từ bỏ tình yêu âm nhạc. Cũng giống như việc trước đây dù cho có bị Barthez ca thán, dù cho có bị Jacquet cằn nhằn, ông vẫn không từ bỏ cây guitar bass.
Ngọn lửa âm nhạc vẫn âm ỉ cháy trong trái tim Di Meco. Khi gặp được những người chung nhịp đập với âm nhạc, ngọn lửa ấy lại bùng cháy lên. Năm 2017, qua gợi ý của ông bạn là tay guitar điện Alain Battaglia, Di Meco lập ban nhạc mới. Di Meco và Battaglia tìm thêm tay trống và ca sỹ.
Sau nhiều hồi tập luyện ghép ban, Di Meco và Battaglia thấy rằng họ hợp nhất với chất nhạc của ban Oasis. Từ niềm cảm hứng Oasis, họ chọn cho ban nhạc của mình cái tên Orisis.
Di Meco cũng quyết định xây dựng phong cách ban nhạc Orisis theo phong cách Oasis luôn. Họ không chỉ chọn biểu diễn những bài “mang phong cách Oasis”. Trang phục biểu diễn của các thành viên Orisis cũng theo chất Oasis luôn.
Di Meco chia sẻ: “2 linh hồn Liam và Noel Gallagher là các fan cuồng của Manchester City. Nên chúng tôi không ngại việc xuất hiện trên sân khấu với chiếc áo đấu của Manchester City”. Di Meco còn kỳ công tìm mua lại những chiếc áo đấu của Man xanh từ thời xưa cho đúng chất.
Các thành viên Orisis hâm mộ Oasis và xây dựng phong cách theo Oasis. Dù vậy, Di Meco tuyên bố Orisis vẫn sẽ khẳng định được bản sắc riêng của mình. Chẳng qua là do Covid-19 mà sự khẳng định này bị chậm lại mà thôi.
Mơ được gặp Noel Gallagher Vẫn nhớ bóng đá |
XEM THÊM
8 tay già gân sát gái nhất giới cầu thủ
VĐV thể hình phải hủy đám cưới với... búp bê người lớn do Covid-19