Ngay cả trong những năm tháng đỉnh cao của tiqui-taca, do Pep Guardiola dẫn dắt, Barcelona cũng chưa từng trải qua cảm giác bất bại trong suốt mùa bóng ở La Liga. Thời Johan Cruyff cũng không hề có. Tóm lại là chưa từng có, trong suốt lịch sử CLB!
Đấy hẳn nhiên là một trong những chi tiết làm toát lên sự xuất sắc của Barcelona mùa này. “Đội hay nhất sẽ vô địch La Liga” - HLV Ernesto Valverde từng tuyên bố như thế, dĩ nhiên là ở thời điểm Barcelona vẫn chưa chính thức hóa ngôi vô địch. Và, sẽ là thiếu sót lớn nếu chỉ bàn về sức mạnh của nhà vô địch La Liga 2018 mà không nhắc thêm chiến thắng 5-0 của họ trước Sevilla trong trận chung kết cúp Nhà Vua.
Thật ra, cái hay đáng bàn nhất của Barcelona dưới thời Valverde lại nằm ở chỗ khác - chứ không chỉ là “cú đúp” đầy ấn tượng và kỷ lục về số trận liên tiếp bất bại. Đây chỉ mới là mùa đầu tiên Valverde dẫn dắt đội bóng xứ Catalonia, và ông khởi đầu trong một hoàn cảnh không thể bất lợi hơn. Neymar bỏ đi trong khi Philippe Coutinho không đến được như dự kiến (lúc đầu mùa). Luis Suarez ở thời điểm ấy không còn là chính mình nữa. Và, suy cho cùng, người ta không thể cười cợt đàm tiếu, khi một “siêu CLB” như Barcelona mà phải tăng cường lực lượng bằng cách mua một tiền vệ từ sân cỏ Trung Quốc (Paulinho).
Trong bối cảnh đó, Valverde âm thầm làm những công việc chuyên môn của một HLV đích thực, thay vì rao giảng về những triết lý cao siêu trên mặt báo. Ông quả đã giới thiệu những nét mới, để lại không ít ấn tượng về chuyên môn, qua cách chơi chặt chẽ và hiệu quả của Barcelona. Khoảng 2/3 số trận ở La Liga, Barcelona chơi theo sơ đồ chủ đạo 4-4-2. Họ còn chuyền dài và bổng khá nhiều. Chuyền chính xác, nói lên ý đồ trong cách chơi.
Đấy đều là những nét riêng thuộc “bản quyền” Valverde. Không có khả năng thay đổi công thức cũ, hoặc không có “chiêu” mới đủ để làm việc độc lập với những gì tốt đẹp sẵn có ở đội bóng này, tốt nhất người ta không nên tiếp quản Barcelona. Ghế HLV trưởng trong trường hợp ấy sẽ trở thành ly rượu độc. Đường đến thành công của Valverde xem ra cũng không khác mấy so với Luis Enrique trước đây. Nghĩa là họ đều để lại dấu ấn riêng, dù không phải theo cách mà số đông các cules mong muốn.
Quan trọng là, những lựa chọn của Valverde đều hợp lý, trong bối cảnh cụ thể của Barca, như đã nói ở trên. Barca mùa này không thêu hoa dệt gấm, ít nhất là theo tiêu chuẩn của sân Nou Camp, mà hướng tới sự cân bằng. Họ không tiếp cận trận đấu kiểu ồ ạt như cũ. Các trận đấu của Barca cũng thường chỉ được quyết định trong hiệp 2, khi Valverde đưa ra những thay đổi mang tính bước ngoặt, về con người hoặc chiến thuật. Việc vai trò của những “chiến binh”, như Ivan Rakitic hay tân binh Paulinho, được đề cao cũng phần nào nói lên hình ảnh của Barca thời Valverde.
Nói tóm lại, một đội bóng bất bại cho tới vòng đấu thứ 35 và có khả năng sẽ bất bại cả mùa không thể nào là một đội bóng “bình thường”. Người cầm cương ở đội bóng ấy đương nhiên cũng không thể là kẻ vứt đi. Tiếc là, đội bóng ấy lại gặp phải một “tai nạn” ở cuối mùa. Càng tiếc hơn, “tai nạn” ấy lại xảy ra ở Champions League, cái giải đấu mà vì nó, người ta có thể phủ nhận sạch trơn mọi thành công ở những giải đấu khác.
Messi và đồng đội ăn mừng chức vô địch La Liga |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |