- Phóng viên: Hiện tại anh đang làm gì vậy?
- Sami Khedira: Nhiều thứ lắm, tôi tự học thêm này, rồi kinh doanh, đi đây đó và chuẩn bị lấy chứng chỉ giám đốc thể thao.
- Giờ có khi anh còn di chuyển nhiều hơn thời còn thi đấu nhỉ?
- Chắc vậy. Sự khác biệt là trước đây, tôi đi cùng cả đội bóng và dành cả ngày trong khách sạn, còn giờ thì tôi tự quản lý thời gian của mình. Tôi vốn thích dịch chuyển, để xem bóng đá, học hỏi và cố cân bằng công việc với cuộc sống riêng tư.
- Trọng tâm sự nghiệp sắp tới của anh là gì? Làm HLV chăng?
- Tôi không bao giờ phủ nhận mọi khả năng, nhưng tôi không nghĩ mình sẽ trở thành một HLV. Tôi yêu công việc đó và yêu sân cỏ, nhưng tôi nghĩ mình phù hợp hơn với vai trò một GĐTT.
- Vậy anh sẽ làm việc ở Đức hay nước ngoài?
- Đâu cũng được. Đức là quê hương tôi, nhưng tôi cũng yêu Tây Ban Nha và từng dành nhiều thời gian ở Anh. Tôi cũng có tình cảm đặc biệt với Italia. Nói chung là tôi sẵn sàng cho mọi thứ, vì bóng đá là môn thể thao toàn cầu. Nó thậm chí đang phát triển rất mạnh ở Hoa Kỳ.
- Tôi từng thấy anh thường xuyên góp mặt tại các môn thể thao khác. Đó là đam mê hay là một phần trong quá trình học hỏi?
- Tôi yêu tất cả các môn thể thao, và chơi được khá nhiều môn, dù không phải môn nào cũng giỏi. Mọi môn thể thao đều có cảm xúc và đặc điểm riêng, nên tôi cố gắng học từ tất cả. Các VĐV quần vợt luôn có cá tính mạnh mẽ, vì họ phải chiến đấu một mình trên sân.
Còn trong bóng bầu dục, nếu một cầu thủ di chuyển sai, cả hệ thống chiến thuật sẽ sụp đổ. Tôi học hỏi từ triết lý và khía cạnh tâm lý của từng môn thể thao. Chẳng hạn như cách một đội bóng NFL được tổ chức, hay cách các tay vợt tập luyện.
- Anh có thích thế giới HLV không?
- Có. Điều quan trọng nhất là phải đọc được trận đấu, và kết nối tốt với các cầu thủ. Đó là điểm mấu chốt và cũng là điều tôi đang tập trung vào. Ngoài ra, bạn cũng phải là một thủ lĩnh nữa.
- Jose Mourinho có phải là hình mẫu tốt nhất về khả năng lãnh đạo?
- Vấn đề ở đây không phải là giỏi hay kém, mà nó là phong cách của từng người. Khả năng lãnh đạo là thứ không thể sao chép. Bạn không thể bắt chước Guardiola, Klopp hay Ancelotti. Dù có thể ghi lại cách làm việc của từng người, thì đầu tiên bạn phải là chính mình đã rồi mới trở thành một thủ lĩnh được.
- Anh có nhớ thời còn đá bóng không?
- Thành thực mà nói là không. Tôi yêu bóng đá, nhưng không nhớ việc ra sân thi đấu. Tôi từng rất đam mê việc ra sân chơi bóng ở trình độ cao nhất và cống hiến 100% khả năng, nhưng sau đó cảm thấy rất tệ vì không thể làm thế nữa. Tôi đã phải mổ rất nhiều lần, đầu gối của tôi trở nên tệ đi và đó là lý do tôi tự nhủ rằng “Mình phải dừng lại”. Giờ thì tôi vẫn chơi quần vợt, padel, chạy bộ... nhưng chỉ để khỏe người thôi.
- Anh từng chịu rất nhiều chấn thương. Vậy lúc đó người ta có đổ lỗi cho lịch thi đấu không?
- Tôi không muốn so sánh nhưng ở thời của tôi, người ta đã phàn nàn về lịch thi đấu rồi. Theo tôi, vấn đề không phải là số trận đấu mà là thời gian hồi phục và quãng nghỉ. Sau một kỳ World Cup, các cầu thủ chỉ được xả hơi đúng 3 tuần và chấm hết. Đó là một sai lầm.
Hãy nhìn các giải NBA và NFL xem, họ cũng phải chơi rất nhiều trận, nhưng lại có 3 tháng nghỉ ngơi hoàn toàn và một giai đoạn chuẩn bị trước mùa chất lượng. Chúng ta nên ngồi lại và giải quyết chuyện này, vì nó còn là vấn đề tâm lý chứ không chỉ là thể lực. Cái đầu của anh cũng cần được nghỉ ngơi chứ.
- Anh có thích công việc bình luận bóng đá không?
- Có, tôi thực sự thích nó. Và anh biết không? Có lẽ tôi phải xin lỗi các phóng viên vì khi còn là cầu thủ, tôi không đặt mình ở vị trí của họ và cũng không biết các phóng viên chuẩn bị và làm việc trong một trận đấu như thế nào. Là một cầu thủ, bạn phải tập trung vào trận đấu và tiếp nhận thông tin kiểu khác. Vì thế, tôi xin lỗi vì đã phớt lờ truyền thông lúc còn thi đấu. Giờ thì tôi đã hiểu rõ hơn nhiều về công việc này, và nhìn nhận nó khác đi.
- Anh từng nói rằng mình đã chơi những trận đấu hay nhất lịch sử?
- Vâng, những trận El Clasico thời tôi còn khoác áo Real Madrid là hay nhất lịch sử. Không chỉ tôi đâu, mà nhiều CĐV cũng nói vậy. Đó là cuộc chiến giữa Guardiola và Mourinho, Ronaldo với Messi. Đó là những trận đấu đòi hỏi bạn phải tập trung tối đa và chơi ở trình độ cao nhất. Khi tôi mới đến Bernabeu năm 2010 thì Barca vẫn áp đảo, nhưng chúng tôi đã xóa bỏ cách biệt chỉ sau 1, 2 năm.
Barca có những cầu thủ kỹ thuật hơn, nhưng chúng tôi có thần kinh thép và kỷ luật chiến thuật. Chúng tôi là những chiến binh trên sân và mỗi trận El Clasico, chúng tôi đều cảm thấy mình như những đấu sĩ thời La Mã. Về mặt kỹ thuật, chúng tôi cũng có Xabi Alonso, Mesu Ozil và Cristiano Ronaldo, bộ ba đặc biệt nhất.
- Ai là người giữ vai trò thủ lĩnh trong những trận đấu đó?
- Casillas là đội trưởng, nhưng thủ lĩnh phải là Sergio Ramos, vì anh đấy có thứ DNA Real Madrid ở trong máu. Ngoài ra còn có Cristiano Ronaldo, người luôn sẵn sàng cho những trận đấu như thế và thúc đẩy tất cả mọi người. Anh ấy sẽ tiến tới, túm lấy bạn và nói những lời khích lệ để bạn có thể chơi tốt nhất.
Ronaldo sẽ nói những câu kiểu “Thôi nào Sami, đá gấu lên”, “Mesut, cho tôi thấy phép thuật của cậu đi nào” hay “Di Maria, cầm bóng và đối mặt với hậu vệ đi”. Cũng không thể không nhắc tới Mourinho, một thiên tài trong những trận đấu kiểu vậy. Tất cả đã tạo ra một bầu không khí không thể tin được trước các trận El Clasico. Và dĩ nhiên, nỗi ám ảnh lớn nhất và cũng là vấn đề lớn nhất của chúng tôi luôn là chặn lại Messi.
- Vậy ai là cầu thủ đặc biệt nhất trong phòng thay đồ?
- Chắc ai cũng sẽ chọn Cristiano. Để giành chiến thắng, chúng tôi cần Ronaldo vì anh ấy chẳng bao giờ thất bại. Mỗi khi cần bàn thắng, chúng tôi chỉ cần chuyền cho Ronaldo. Nhưng cầu thủ đặc biệt nhất với tôi phải là Mesut Ozil. Và tôi đã giải thích điều này khi cậu ấy ra đi.
Ngày Mesut ra đi, tất cả chúng tôi, từ Benzema, Cristiano, Ramos,... đều nói với chủ tịch Florentino Perez: “Tại sao ông lại bán cậu ấy?”. Ozil thực sự là một thiên tài, một ảo thuật gia. Tôi chơi ngay phía sau Mesut là mỗi lần nhận bóng, cậu ấy điều khiển nó dễ như chơi vậy. Tôi chưa từng thấy một cầu thủ nào giỏi và đẳng cấp như vậy.
- Liệu Ozil sẽ tiến xa đến đâu nếu không rời Real Madrid? Trở thành chủ nhân của Quả Bóng Vàng chăng?
- Tôi không biết, vì vẫn còn Cristiano, Messi, rồi Xavi và Iniesta nữa, những người mà tôi nghĩ đều xứng đáng giành một Quả Bóng Vàng. Nhưng Ozil cũng có thể làm được. Sự nghiệp của cậu ấy có thể đã khác nếu không ra đi. Chính Ozil cũng nói với tôi rằng rời Madrid là sai lầm lớn nhất, vì cậu ấy có mọi thứ ở đó. Mesut chơi giống như Zidane. Thần tượng của tôi là Zizou và nếu xem lại các video của hai người trên Youtube, anh sẽ thấy rõ điều này.
- Vậy anh sẽ bầu ai cho Quả Bóng Vàng năm nay?
- Một cuộc tranh cãi thú vị (cười). Tôi là một tiền vệ và tôi thích thứ bóng đá của Rodri. Hãy nhìn vào Man City hiện giờ khi Rodri vắng mặt, bạn sẽ nhận ra tầm quan trọng của cậu ấy. Ở EURO 2024, tôi đã xem cậu ấy chơi 4 trận và nhận thấy cậu ấy kiểm soát được mọi thứ, từ tiết tấu của trận đấu cho đến vị trí của các đồng đội.
Vinicius cũng xứng đáng, vì cậu ấy có khả năng thay đổi cục diện trận đấu. Mỗi khi Real Madrid không biết làm gì, họ liền ném quả bóng cho Vini. Nhưng tôi phải nói thêm một điều về thái độ của cậu ấy. Vinicius có vẻ quá dễ bị kích động. Thực ra Cristiano cũng từng như thế khi còn trẻ, nhưng đã nhanh chóng thay đổi.
Nếu Vinicius muốn giống như Messi, Zidane, Cristiano hay Xavi, cậu ấy cần phải biết cách tôn trọng đối thủ và các trọng tài. Đó là điều cần thay đổi. Còn nói về khía cạnh bóng đá thì dĩ nhiên, cậu ấy là số một. Chỉ cần Vini thay đổi một chút, trở thành một quý ông và một thủ lĩnh, cậu ấy sẽ giành 3 hoặc 4 Quả Bóng Vàng.
- Nếu phải chọn ra một trận đấu đáng nhớ nhất sự nghiệp, anh sẽ chọn trận Đức thắng Brazil 7-1 ở World Cup 2014, hay trận chung kết mà Real Madrid giành Cúp C1/Champions League thứ 10?
- Tôi sẽ chọn trận gặp Brazil. Chỉ vì một điều: có lẽ điều đó sẽ không lặp lại trong 100 năm nữa. Tôi không nói tới khía cạnh chất lượng hay chiến thuật, mà vì đó là ngày đẹp nhất cuộc đời chúng tôi. Hãy tưởng tượng xem, khi bạn chơi trận bán kết của một kỳ World Cup ở Brazil, và làm vậy với đội chủ nhà...
- Anh có ngạc nhiên với Barca hiện tại không?
- Có, về mặt lối chơi. Tôi đã có mặt ở Bernabeu trong ngày diễn ra trận El Clasico, và tự nhủ tại sao họ lại dám chơi một thứ bóng đá mạo hiểm như thế. Vậy mà Barca đã làm vậy, và ghi được rất nhiều bàn thắng. Nhưng tôi cũng không quá ngạc nhiên, vì tôi biết rõ về HLV Hansi Flick. Dù cổ vũ cho Real Madrid, tôi nghĩ sự hồi sinh của Barca sẽ tốt cho La Liga.
- Vậy còn Real Madrid mùa này?
- Sẽ quá đơn giản để nói rằng Real Madrid đang nhớ Toni Kroos. Cậu ấy đã tuyên bố ra đi từ tháng 5, và họ có thời gian. Tôi từng nói chuyện với Aitor Karanka, David Moyes cùng nhiều HLV khác về Real Madrid, và chúng tôi đều cho rằng sự ra đi của Kroos không thể lấp đầy bằng sự xuất hiện của Kylian Mbappe.
Ai cũng biết họ sẽ phải thay đổi lối chơi, vì bạn không thể thay Kroos bằng một người khác, bởi Toni là một cầu thủ đặc biệt và độc nhất. Đây là thử thách với HLV Ancelotti, khi gần như phải xóa đi làm lại. Điều đó đã được thể hiện trong trận mở màn Champions League với Stuttgart, khi họ không biết phòng ngự và cũng không biết làm gì với trái bóng. Còn ở trận El Clasico, Real Madrid đã chơi hiệp đầu không tệ, nhưng lại đổ vỡ trong hiệp hai.
Tôi cho rằng họ cần phải xây dựng một đội hình cân bằng hơn, và tìm ra vị trí tối ưu cho các cầu thủ. Thực tế là HLV Ancelotti đã làm điều này rất nhiều lần rồi. Khi tôi chấn thương năm 2013, ông ấy từng kéo Di Maria vào đá tiền vệ trung tâm và thu được hiệu quả bất ngờ. Tôi nghĩ Ancelotti là HLV lý tưởng để đưa đội bóng trở lại quỹ đạo, và đừng quên tháng 2 mới là giai đoạn quyết định của mùa giải.
- Với tư cách một Madridista, anh có lo lắng về Mbappe không?
- Mbappe là 1 trong 5 cầu thủ hay nhất thế giới, nhưng bóng đá không đơn giản là mua những cầu thủ giỏi nhất và ném họ vào sân. Vấn đề đầu tiên cần giải quyết là Mbappe nên chơi ở đâu, vì đội bóng đã có sẵn một cầu thủ hàng đầu tại vị trí của anh ấy là Vinicius. Ngoài ra, nên nhớ PSG không phải là Real Madrid, thương hiệu bóng đá lớn nhất thế giới với những kỳ vọng khủng khiếp.
Từ châu Á, châu Phi cho đến Mỹ, tất cả đều nói về Real Madrid. Ai cũng muốn Mbappe phải ghi 50 bàn mỗi mùa, và đó không phải là điều dễ dàng khi cậu ấy phải làm quen với La Liga, với cuộc sống ở Tây Ban Nha và còn không đi du đấu trước mùa. Và ngay cả những cầu thủ vĩ đại nhất cũng phải thích nghi với tất cả.
Tôi nghĩ ban huấn luyện Real Madrid cần giúp Mbappe kết nối với đội bóng, đặt cậu ấy vào vị trí thích hợp nhất và phát huy hết tài năng của cậu ấy. Nhưng tôi cá là Mbappe sẽ thành công thôi. Hãy nhìn Modric xem, ban đầu có ai nghĩ anh ấy sẽ trở thành một huyền thoại như hiện tại.
- Anh cảm thấy như thế nào khi trở lại Bernabeu?
- Tôi cảm nhận được tình yêu của mọi người. Tôi đã ở đây 5 năm, và DNA của câu lạc bộ chảy trong huyết quản tôi. Tôi yêu đội bóng, yêu thành phố này và sẽ luôn là một fan của Real Madrid.