Trên lý thuyết, khó có lý do nào để lý giải điều này, nhưng thực tế trên sân lại cho thấy vấn đề rất đơn giản: Real Madrid đang lựa chọn cách tiếp cận với sự hời hợt trong phòng ngự.
Họ ngại chạy, mất những pha tranh chấp đáng lẽ không thể để thua, lơ là trong khâu theo kèm, và các tuyến bị ngắt kết nối. Vallecano, đội bóng từng gây khó khăn cho cả Barca lẫn Atletico, lại một lần nữa chứng minh sự hiệu quả với lối chơi dồn dập từ hai cánh và khả năng xâm nhập liên tục của Isi Palazon ở phía sau tuyến giữa của Los Blancos. Cầu thủ chạy cánh Jorge de Frutos "làm mưa làm gió" trước Fran Garcia bên cánh phải, trong khi Lucas Vazquez cho thấy sự thiếu tin cậy ở thời điểm hiện tại.
Hàng thủ vốn đã chắp vá của Real Madrid thực sự chỉ khiến tình hình thêm rối ren. Khi còn sung sức, Vallecano với chiến thuật pressing đầy năng lượng của HLV Inigo Perez hoàn toàn chiếm ưu thế, tạo áp lực mạnh mẽ để ghi bàn vươn lên dẫn trước.
De Frutos qua mặt Fran Garcia dễ dàng ở cánh, và Real Madrid gần như tan rã trong khu vực cấm địa. Antonio Rudiger bị kéo lệch ra biên, trong khi Vazquez và Aurelien Tchouameni thiếu sự giao tiếp, tạo khoảng trống lớn để Unai Lopez băng vào thoải mái đánh đầu một mình từ phía sau. Đáng chú ý, không một tiền vệ nào của Real Madrid kịp thời lui về hỗ trợ phòng ngự, khiến tình huống trở nên càng nguy hiểm hơn.
Ở bàn thua thứ hai, một rừng cái bóng áo xám của Real Madrid đứng trong vòng cấm song không một ai thực sự chú tâm đến Abdul Mumin. Arda Guler có bám theo hậu vệ 26 tuổi, nhưng với chiều cao chỉ 1m75 cùng thể hình nhỏ con, ngôi sao người Thổ Nhĩ Kỳ dễ dàng bị đánh bại ở pha tranh chấp.
Tuy nhiên, Vallecano không thể duy trì lợi thế này lâu dài, bởi Real Madrid luôn sở hữu khả năng lật ngược tình thế nhờ vào những tài năng cá nhân. Các pha lập công của Fede Valverde, Jude Bellingham và Rodrygo đều rất đẹp mắt, giúp Real Madrid xoay chuyển cục diện trận đấu. Dù vậy, ngay cả khi dẫn 3-2, Real Madrid vẫn không cho thấy hình ảnh của một đội bóng vô địch.
Sự mong manh trong phòng ngự tiếp tục là vấn đề nghiêm trọng. Khi Ancelotti thực hiện các sự thay đổi, ngoại trừ Vinicius Junior, tất cả đều phản tác dụng. Trong khi đó, HLV Perez bên phía Vallecano lại tỏ ra nhạy bén khi tung những cầu thủ như Alvaro, Oscar Valentin, Camello, Pedro Diaz hay Balliu vào sân, giúp đội chủ nhà tái cân bằng trận đấu.
Vallecano nhanh chóng lấy lại thế trận với Palazon làm trung tâm, hoạt động hiệu quả giữa các tuyến nhờ sự năng động và kỹ thuật tốt. Ở bàn gỡ hòa của đội chủ nhà, Tchouameni và Rudiger đều không để ý đến sự xuất hiện của Isi, trong khi tuyến tiền vệ của Real Madrid hoàn toàn vắng mặt trong việc hỗ trợ phòng ngự.
Sự thiếu tổ chức và tính kỷ luật trong chiến thuật là điều khó chấp nhận với một đội bóng như Real Madrid. Họ cần phải chơi với sự quyết đoán và chắc chắn ở mọi hoàn cảnh. Việc mất tập trung cũng như lơ là phòng ngự như hiện tại rõ ràng chẳng thể bào chữa, dù dưới góc nhìn nào. Real Madrid có thể dựa vào tài năng cá nhân để giải quyết nhiều tình huống, nhưng về lâu dài, họ cần tái thiết một hệ thống phòng ngự có tổ chức hơn để tránh những kết quả thất vọng như tại Vallecas.