Gareth Southgate trước đây và Mikel Arteta bây giờ đều đang phải giải quyết một câu hỏi rất hóc búa: Tìm đối tác lâu dài ở hàng tiền vệ với Rice. Tại EURO 2024, Southgate phải loay hoay đến khốn khổ để tìm đối tác phù hợp cho Rice. Cựu thuyền trưởng Tam sư bắt đầu giải đấu bằng cách để Trent Alexander-Arnold đá cặp cùng Rice, hy vọng hậu vệ phải của Liverpool sẽ đủ kỹ năng để phát triển mạnh mẽ ở hàng tiền vệ.
Khi thử nghiệm đó thất bại, Southgate chuyển sang Conor Gallagher, người có đôi chân và sức mạnh nhưng không đủ bình tĩnh, tỉnh táo. Sự hợp tác Gallagher - Rice đã bị phá sản chỉ sau 45 phút. Đến vòng 1/8, Southgate đưa ra quyết địn táo bạo: chọn Kobbie Mainoo mới 19 tuổi sát cánh cạnh Rice.
Sự liều lĩnh và đánh cược của Southgate đem lại kết quả ngoài mong đợi: tiền vệ MU đã thể hiện đủ tốt để duy trì được vị trí của mình, nhưng có phần hơi choáng ngợp ở trận chung kết trước hàng tiền vệ kỹ thuật, chơi nhanh của Tây Ban Nha. Và, khoảnh khắc Southgate muốn làm mới tuyến giữa, ông chỉ có 2 sự lựa chọn mà mình đã loại bỏ (Alexander-Arnold và Gallagher), cộng với một Adam Wharton thậm chí còn non kinh nghiệm hơn.
Vậy phải kéo Jude Bellingham xuống đá sâu hơn? Nhưng tiền vệ Real cũng không đem lại tính liên tục mà tuyến giữa của ĐT Anh cần. Chính những thay đổi ở vị trí tiền vệ trung tâm khiến Rice phải gánh một trọng trách lớn hơn. Đến trận chung kết EURO 2024, anh trông kiệt sức và mệt mỏi hơn thường lệ. Southgate phát hiện ra điều mà Arteta dường như đã biết, rằng Rice chơi tốt nhất khi có một tiền vệ chia lửa với mình.
Khi Rice đến Arsenal, cựu tiền vệ West Ham và Arteta đã chia sẻ quan điểm cũng như tầm nhìn về việc anh chơi ở vị trí tiền vệ trung tâm như một số 6. Trong suốt mùa giải đầu tiên, rõ ràng là Arsenal hoạt động tốt nhất khi Rice chơi ở vị trí tiền vệ tấn công cao hơn như một số 8.
Anh được hỗ trợ bởi một trong hai cầu thủ Jorginho hoặc Thomas Partey khi cả hai đều là những cầu thủ chuyền bóng xuất sắc có thể đưa bóng từ sâu vào trong. Rice là một cầu thủ chuyền bóng tốt, nhưng không hoàn toàn ở đẳng cấp của một người như Jorginho. Hơn nữa, việc yêu cầu Rice chơi như một trụ giữ bóng sẽ hạn chế tầm ảnh hưởng của anh ở các khu vực khác.
Rice, khi không bị trói buộc, khi được chơi tự so, là một sức mạnh của tự nhiên. Anh là một cỗ máy gây áp lực và giành bóng, một cầu thủ chạy không biết mệt mỏi, và thậm chí đã đóng góp 7 bàn thắng và 8 pha kiến tạo trong mùa giải đầu tiên của mình tại The Gunners. Vấn đề không phải là bù đắp điểm yếu của Rice mà là giải phóng toàn bộ sức mạnh của anh.
Chắc chắn rồi sẽ có những trận đấu hoặc khoảnh khắc Rice được yêu cầu chơi ở vị trí số 6. Ví dụ, sự xuất hiện của một số 8 thiên về tấn công sẽ thay đổi cục diện. Nhưng nếu Arteta muốn Kai Havertz tiếp tục thi đấu ở vị trí trung phong, thì có vẻ như Rice sẽ không thể tránh khỏi việc phải tiêu hao năng lượng như tại EURO 2024 ở mùa giải tới.
Vào tháng 5/2024 vừa qua, Arsenal đã gia hạn hợp đồng với Jorginho đến năm 2025. Partey vẫn còn giao kèo đến cùng thời điểm. Nhưng cả hai giờ đều đã luống tuổi ( lần lượt ở tuổi 32 và 31), không phải là giải pháp lâu dài nên The Gunners cần tìm một cái tên mới ăn khớp với bản hợp đồng kỷ lục tại tuyến giữa.
Joao Neves, Mikel Merino và Martin Zubimendi là những cái tên đã lọt vào tầm ngắm của Pháo thủ. Họ cần nắm bắt thời cơ để nhanh chóng mang về sân Emirates một trong những cái tên nói trên. Trong khi đó, người kế nhiệm Southgate có hai năm trước World Cup 2026 để xác định ai sẽ đá cặp với Rice tại Tam sư.