Chứng kiến màn trình diễn của thầy trò Klopp, khi sự bùng nổ có, bản lĩnh có, may mắn cũng có, không thể phủ nhận Lữ đoàn đỏ đang mang hình hài của nhà vô địch. Tuy vậy, thật quá lạc quan nếu nghĩ rằng Liverpool đã chạm tay vào chức vô địch. Sau 30 năm khắc khoải đợi chờ, với quá nhiều ký ức đau thương, Lữ đoàn đỏ càng không thể lạc quan như vậy.
Ngược dòng thời gian trở về mùa giải bước ngoặt, bắt đầu cho nửa “lục thập hoa giáp” không thể đăng quang của Liverpool, đó là mùa giải 1990/91, The Kop khởi đầu mùa giải không hề kém cạnh mùa này, với 7 vòng đầu toàn thắng và 14 vòng đầu bất bại.
Đến giữa mùa giải, Liverpool bắt đầu sa sút. Và cơn biến loạn nổ ra vào ngày 22/2/1991, khi nhà cầm quân vĩ đại Kenny Dalglish bất ngờ tuyên bố từ chức sau trận hòa kịch tính 4-4 với đội bóng láng giềng Everton.
Phong độ của Liverpool xuống dần đều từ đó và kết thúc mùa giải, The Kop về nhì với 76 điểm, kém Arsenal tới 9 điểm. Kể từ đó, Liverpool trải qua thêm không ít ký ức đau thương. Mùa 2013/14 là cú sẩy chân mở màn cho thất bại 0-2 trước Chelsea của Gerrard ở vòng 36.
Vì trận thua ấy, Liverpool bị Man City soán ngôi khi khoảng cách 3 điểm bị san bằng. Mùa 2018/19 lại là nỗ lực rượt đuổi bất thành trước Man City, dù đã có thời điểm (vòng 20) thầy trò Klopp bỏ xa thầy trò Pep tới 7 điểm.
Khoảng cách 3 điểm khi mùa giải còn 3 vòng, khoảng cách 7 điểm khi mùa giải còn 18 vòng với khoảng cách 8 điểm khi mùa giải còn tới 30 vòng, lợi thế nào lớn hơn hẳn không cần tính toàn chi li để chỉ ra. Thế nên, khi Pep Guardiola phát ngôn “bây giờ mới tháng 10” không phải là không có cơ sở và càng không phải để bao biện cho sự chuệch choạc của Man City.
Thực tế, chính vị chiến lược gia người Tây Ban Nha cũng có những ký ức đau thương cho cái gọi là tiền cát hậu hung. Đó là mùa giải 2011/12 khi ông dẫn dắt Barca tạo ra khoảng cách 7 điểm với Real nhưng rốt cuộc đoàn quân của Mourinho mới là đội đăng quang La Liga.
Đối với Pep, mùa giải 2011/12 ấy là một trong 2 mùa hiếm hoi ông không đăng quang tại giải VĐQG. 8 mùa còn lại từ khi bắt đầu sự nghiệp huấn luyện đỉnh cao, ông đều giành danh hiệu (3 La Liga, 3 Bundesliga và 2 Ngoại hạng Anh).
Chỉ cần những số liệu vừa nêu đã đủ để chứng minh Pep là một chuyên gia đua đường trường. Và thực tế, để đánh bại Pep ở thời điểm hoàn thiện, 100 điểm là mục tiêu phải hướng tới. Bằng chứng chính là Real của Mourinho ở mùa 2011/12.
Trở lại với mùa giải hiện tại, Man City quả thực có những vấn đề nhưng đó là những vấn đề khách quan hoặc giải quyết được trong ngắn hạn chứ chưa đến nỗi trầm trọng.
Đơn cử là vấn đề nhân sự. Ở trận đấu với Wolves, Man City mất đi hai cầu thủ tối quan trọng trong lối chơi triển khai bóng từ sân nhà là trung vệ lệch trái Laporte và tiền vệ tổ chức De Bruyne.
Sự thiếu hụt này không khiến lối chơi của Man City trở nên trúc trắc mà khiến họ dễ mắc sai sót hơn và Wolves đã khai thác thành công. Chỉ cần De Bruyne trở lại, và thực tế vòng sau ngôi sao người Bỉ đã trở lại, Man City sẽ lại là một cỗ máy hủy diệt khủng khiếp.
Ngược lại, khi Man City đã trải qua những bất trắc như thiếu may mắn trong trận gặp Tottenham hay mất người ở trận gặp Wolves thì điều tương tự cũng có thể xảy ra với Liverpool.
Chẳng hạn một ngày Van Dijk vắng mặt, chẳng ai biết điều gì sẽ xảy ra với khung thành Liverpool. Hoặc giả như trọng tài không chỉ thay vào chấm 11m ở phút 90+4, thầy trò Klopp cũng đâu có thắng được Leicester.
Tất nhiên, mỗi mùa giải và mỗi tập thể đều có những đặc trưng riêng, thế mới có câu không ai tăm hai lần trên một dòng sông. Và nhiệm vụ của Klopp và các học trò ở thời điểm hiện tại là giữ vững tay lái. Chỉ một sơ sẩy hoàn toàn có thể khiến họ gục ngã như những lần đã qua suốt 30 năm.
Ngoài Man City của Pep đừng quên Chelsea của Lampard đang trỗi dậy mạnh mẽ như thế nào. Nên nhớ, bây giờ mới chỉ tháng 10.