Việc Leicester chơi tệ thực ra không quá khó hiểu. Họ chưa có sự chuẩn bị cho cuộc sống đầy những điều mới mẻ sau chức vô địch Premier League có một không hai. Một số trụ cột bị lôi kéo, số khác đánh mất động lực.
Ngoài ra, họ còn phải phân sức cho Champions League. Ngay cả những đội bóng dày dặn về lực lượng và có thừa kinh nghiệm như Man City còn thấy khốn đốn với Champions League, việc Leicester bị vắt kiệt cả về thể lực lẫn trí lực là điều không quá bất ngờ.
Sự sa sút của West Ham khó giải thích hơn. Mùa trước, West Ham còn là khắc tinh của các ông lớn với lối chơi quyết liệt, tập trung và hợp lý một cách khó chịu. Mùa này, họ vỡ vụn một cách khá dễ dàng.
HLV Slaven Bilic cũng đang loay hoay đi tìm nguyên nhân, và cho rằng mùa này, các cầu thủ West Ham đã đánh mất sự tập trung trên sân tập. Điều đó khiến họ không thể trụ được trong 90 phút, nên thường xuyên bị ngược dòng, và chịu những bàn thua muộn.
Vấn đề của cả Leicester lẫn West Ham, do đó, nằm ở tinh thần là nhiều. Các cầu thủ Leicester có tâm lý “hi sinh” Premier League để tập trung cho Champions League. Các cầu thủ West Ham thì để mất nhiệt.
Tìm lại được sự tập trung, hay ngọn lửa tinh thần, cho các cầu thủ chính là điều mà các HLV Ranieri và Bilic phải làm được bằng mọi giá, nếu không muốn đội bóng của họ lại đi vào lịch sử, theo cách khác. Cách không ai muốn...