Họ và tên | John George Terry |
Ngày sinh | 07/12/1980 |
Nơi sinh | Barking, London, Anh quốc |
Chiều cao | 1m87 |
Vị trí | Trung vệ |
Số áo tại Chelsea | 26 |
Số trận | 492 |
Số bàn thắng | 67 |
Vô địch Premier League | 2004/05, 2005/06, 2009/10, 2014/15, 2016/17 |
Vô địch Champions League | 2011/12 |
Vô địch Europa League | 2012/13 |
Vô địch FA Cup | 1999/00, 2006/07, 2008/09, 2009/10, 2011/12 |
Vô địch League Cup | 2004/05, 2006/07, 2014/15 |
Khi John Terry rời Chelsea vào năm 2017, ông đã kết thúc một sự nghiệp thi đấu tuyệt vời. Toàn bộ CĐV Chelsea có mặt trên sân Stamford Bridge để theo dõi trận đấu thứ 717 - trận đấu cuối cùng của Đội Trưởng - đã đứng dậy vỗ tay khi John Terry nâng cao cúp vô địch Premier League thứ năm của The Blues.
Kể từ đó đến nay, cho dù đã có nhiều sự thay đổi lớn xuất hiện tại Chelsea nhưng vị thế của John Terry ở CLB nằm tại phía Tây London không bị suy suyển. Terry vẫn cứ là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất từ trước đến nay của Chelsea, ra sân nhiều hơn bất kỳ ai trong kỷ nguyên hiện đại và đứng thứ ba trong lịch sử CLB, chỉ kém 2 tiền bối là Ron Harris và Peter Bonetti.
Nhưng về mặt thành công, Terry luôn xứng đáng được tôn vinh ở mức độ cao nhất vì những gì ông đã đạt được cùng Chelsea và được coi là cầu thủ thành công nhất trong lịch sử CLB. Tại đây, ông đã để lại di sản gồm 5 Cúp Bạc Premier League, 5 FA Cup và 3 League Cup, 1 Europa League và đặc biệt là chức vô địch Champions League năm 2012.
Nhưng điều làm cho di sản vinh quang của John Terry trở nên đặc biệt không nằm ở số lượng chiến quả mà ở việc ông luôn luôn là một Chelski, một cầu thủ khi sống là người của Chelsea, khi chết sẽ là ma nhà Chelsea. Nếu có ai nghi ngờ hay không nhớ thì những CĐV trung thành của The Blues sẽ nhắc nhở họ.
Terry gia nhập Chelsea từ khi mới 14 tuổi vào năm 1995. Khi đó, ông là một sản phẩm đào tạo trẻ của West Ham khi mới 14 tuổi từ đối thủ West Ham. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, cậu nhóc này không nhận được cơ hội tốt để phát triển mà phải lăn lộn giữa những mối hoài nghi về khả năng, những cân nhắc về việc được trao một suất học bổng.
Để có được những điều đó, Terry phải trải qua một trận đấu mang tính thử thách, và đấy là cơ hội duy nhất để chứng tỏ bản thân. Sau này, Terry kể lại trên kênh phát thanh của trang The Footballer’s Guide to Football: “Đó là trận đấu cuối cùng của mùa giải và đội trẻ của Chelsea phải làm khách Luton.
Tôi thậm chí còn không được chơi cho đội trẻ, nhưng có thể những phẩm chất mà tôi hiếm hoi được thể hiện đã khiến BHL quyết định cho tôi một lần tung xúc xắc. Tôi được xếp vào danh sách dự bị và được vào sân khi chúng tôi bị dẫn trước 5-0.
Vào thời điểm đó, tôi nghĩ có lẽ đây là cơ hội cuối cùng của minh. Tôi đã chơi ở vị trí tiền vệ trung tâm và ghi được 2 bàn thắng trong vòng khoảng 10 phút. Mọi thứ dường như bị kích thích bởi điều này và mọi thứ đã thay đổi. Tôi đã được mời ký hợp đồng. Chelsea đã có một chút niềm tin ở tôi”.
Niềm tin đó là tất cả những gì Terry cần, và đó vẫn là một trong những cơ hội tốt nhất mà Chelsea từng đưa ra cho các cầu thủ. Terry phải nắm được cơ hội, chứng minh được phẩm chất của mình tại một đội bóng mà không lâu nữa anh sẽ có màn ra mắt các đàn anh ở đội Một.
Tháng 10 năm 1998, Chelsea tiếp Aston Villa ở vòng 4 Cúp Liên đoàn. Họ hoàn toàn kiểm soát thế trận nhờ cú hat-trick của Gianluca Vialli để kết thúc trận đấu với tỉ số 4-1. Đến thời điểm Vialli ghi bàn thắng thứ ba của riêng mình, trận đấu chỉ còn 4 phút, Dan Petrescu nhường chỗ cho một hậu vệ mới 17 tuổi. Đó chính là lần chào sân của Terry.
Terry chỉ có mặt trên sân trong vài phút, nhưng đó là khoảnh khắc quan trọng của cả CLB Chelsea cũng như của cầu thủ này. Từ khát khao được thi đấu tại Stamford Bridge đến hiện thực được khoác chiếc áo đấu màu xanh là một hành trình dài tuyệt vời.
Dẫu sao, Terry sẽ phải đợi thêm 2 tháng để có trận đấu tiếp theo. Lần này, Terry ra mắt Premier League trong trận Chelsea đánh bại Southampton 2-0. Từ băng ghế dự bị, cầu thủ trẻ của Chelsea được vào sân thay thế Gus Poyet, người vừa ghi bàn thắng ấn định chiến thắng.
Trận đấu đầu tiên mà Terry thi đấu đầy đủ 90 phút cho Chelsea là ở Cúp C3 châu Âu, trước đôi thủ Vålerenga đến từ Na Uy. The Blues đã giành chiến thắng 3-0 ở trận lượt đi tại London và thắng tiếp 3-2 ở trận lượt về diễn ra tại Oslo. Lần thứ tư Terry xuất hiện là trong trận đấu kết thúc mùa giải, thắng Derby 2-1.
Trong mùa giải đầu tiên chơi bóng chuyên nghiệp, Terry đã có một thành tích đáng nể. Ông chỉ được thi đấu vỏn vẹn 144 phút trong 4 trận đấu đó nhưng đó đều là 4 trận thắng. Terry phải đợi sang thiên niên kỷ mới - năm 2000 - mới chính thức trở thành cầu thủ thường xuyên của Chelsea. Và phần còn lại là lịch sử.
Mùa giải đầu tiên của Terry là một dấu hiệu cho những gì sẽ đến, mặc dù ông chỉ được ra sân 7,5% số trận của Chelsea. Điều đó càng cho thấy việc Terry tìm được chỗ đứng ở đội Một của Chelsea là một nỗ lực không thể đùa cợt được. Với 19 năm thi đấu và 15 danh hiệu, ai có thể nghĩ chàng trai ra mắt vào mùa Hè 1998 đó sẽ trở thành hậu vệ vĩ đại nhất của Chelsea.
Thật sự, John Terry là một chiến binh quả cảm, không hề biết sợ hãi, một trung vệ đầy tài năng. Trong giai đoạn đỉnh cao từ 2005 đến 2010, ông có thể chơi cho bất cứ đội bóng nào trên thế giới.
Ông là trung vệ giỏi nhất Premier League khi đó, là trung tâm hàng phòng ngự, chống bóng bổng siêu việt, tắc bóng mạnh mẽ, chọn vị trí tốt, thậm chí còn là chân chuyền cừ khôi và có khả năng đọc trận đấu hơn người. Chơi ở vị trí trung vệ, nhưng John Terry vẫn ghi được 68 bàn thắng cho CLB phía Tây London.
Số bàn thắng này thậm chí còn cao hơn thành tích ghi bàn của cựu tiền vệ công Andres Iniesta khi còn thi đấu cho Barcelona. Chính vì thế, chúng ta dễ hiểu tại sao các CĐV Chelsea tôn sùng John Terry, ở mức độ nào đó còn cao hơn những đại công thần khác như Frank Lampard hay Didier Drogba.
John Terry - một Đội Trưởng, một nhà Lãnh Đạo và một Huyền Thoại của Chelsea theo mọi ý nghĩa!