Thời ấy, bóng đá đỉnh cao đang thuộc về các ngôi sao như Franz Beckenbauer hoặc Johan Cruyff. Chủ tịch FIFA hiện thời, Gianni Infantino, khi ấy mới là chú bé 6 tuổi. Cũng trạc tuổi ấy, hoặc nhỏ hơn, là các HLV đang cầm quân ở Premier League hiện thời như Dean Smith (Aston Villa), Graham Potter (Brighton), Sean Dyche (Burnley), Brendan Rodgers (Leicester), Pep Guardiola (Man City), Ole Gunnar Solskjaer (M.U), Nuno Espirito Santo (Wolverhampton). Và khi ấy, Mikel Arteta (Arsenal), Eddie Howe (Bournemouth), Frank Lampard (Chelsea), Daniel Farke (Norwich) thậm chí còn chưa chào đời.
Ai huấn luyện Halmstad, làm nên một hiện tượng trong làng bóng Thụy Điển năm xưa? Đấy chính là Roy Hodgson! Hơn 40 năm sau, Hodgson nhận lời dẫn dắt một Crystal Palace đã thua tuyệt đối 4 trận, không ghi bàn nào ở Premier League. Tình trạng bi đát đến nỗi chẳng ai lấy làm ngạc nhiên khi Palace trong tay Hodgson lại tiếp tục thua.
Nhưng rồi, mọi chuyện tốt dần, cho đến khi đội bóng mới nhất của Hodgson lập kỷ lục ở Premier League, trở thành đội đầu tiên trong lịch sử trụ hạng dù thua 7 trận đầu tiên. Ở mùa kế tiếp (2018/19), Hodgson đem về cho Palace số điểm cao nhất mà đội này từng có ở Premier League. Còn ngay mùa này, Palace đang đứng giữa bảng xếp hạng, chỉ thua 1 điểm so với Arsenal danh tiếng, thua 2 điểm so với Tottenham của Jose Mourinho.
Nhìn vào thành công, rồi thất bại của những HLV lừng danh như Mourinho, Pep Guardiola, Carlo Ancelotti, giới nghiên cứu chỉ ra một khái niệm tạm gọi là “chu kỳ 10 năm”, đại khái là hiếm có nhà cầm quân xuất sắc nào vượt qua sự khắc nghiệt của thời gian, để thành công mãi. Kỳ thực, Hodgson vẫn đang thành công trong những ngày này, giống như ông từng thành công cách đây hơn 4 thập kỷ?
Đấy là vì Mourinho thành công trong những năm đầu thế kỷ 21 nhờ triết lý riêng, giúp ông “đi trước thời đại”. Khá tương đồng, đấy cũng là con đường dẫn đến thành công cho Pep Guardiola hoặc Juergen Klopp. Vấn đề là họ không thể thay đổi chính mình, và dần trở nên lạc hậu, theo dòng trôi của thời gian.
Quan điểm bóng đá của những người như Mourinho rất giống với sự đặc sắc của những kiểu thời trang lạ. “Mốt” mới ưu việt ở chỗ “độc, lạ” của nó, nhưng rồi cũng sẽ đến lúc trở nên lu mờ bởi sự xuất hiện của “mốt” mới hơn. Bóng đá của Roy Hodgson lại là thứ bóng đá cơ bản, cổ điển, luôn có giá trị bền vững, như loại trang phục jean chế diễu thời gian trong thế giới thời trang vậy. Bóng đá đa dạng như thế, mới hấp dẫn.
XEM THÊM
Tròn 1 năm Tottenham chuyển sang SVĐ mới: Phú quý giật lùi
Tottenham: Vật đổi sao dời nhưng Son vẫn thế!
Các ngôi sao tại Premier League nghi ngờ về động cơ giảm lương của CLB