Ở trận gặp Liverpool tại vòng 1, Sanchez dứt điểm ít hơn cả trung vệ Calum Chambers - người gỡ 3-4 cho Arsenal. Ở trận hòa không bàn thắng với Leicester tại vòng 2, Sanchez chỉ là một trong 8 cầu thủ tham gia vào khâu dứt điểm trong đội hình Arsenal. Và anh không phải là cầu thủ sút bóng nhiều nhất.
Giới hâm mộ Arsenal hẳn phải chạnh lòng khi nhìn vào các đội xung quanh và thấy ở đâu cũng có tiền đạo giỏi đang ghi bàn như máy. Zlatan Ibrahimovic, Sergio Aguero, Diego Costa, thôi thì khỏi ca ngợi nữa. Thậm chí - chẳng biết nên xin lỗi hay chúc mừng các fans M.U - đến Wayne Rooney cũng đã có cả bàn thắng lẫn đường chuyền thành bàn.
Sanchez thì hoàn toàn ngược lại. Với quyết định xếp Sanchez vào vị trí trung phong, HLV Arsene Wenger chẳng những không gặt hái được bàn thắng nào, mà ông còn tự bỏ luôn vũ khí lợi hại nhất, đó là một Sanchez cực kỳ xuất sắc trong vai tiền vệ.
Chỉ cách đây chưa đầy 2 tháng, Sanchez chia tay Copa America trong tư cách nhà vô địch cùng ĐT Chile đồng thời là Cầu thủ xuất sắc nhất giải. Lionel Messi và ĐT Argentina chính là bại tướng của anh trong trận chung kết. Ở vị trí tiền vệ cánh, Sanchez lừa bóng tinh tế, chuyền chính xác, xử lý tình huống khôn ngoan và đầy sáng tạo. Thêm vào đó là tốc độ tuyệt vời và sự xông xáo trong lối chơi. Tùy tình huống, Sanchez luôn sẵn sàng có mặt ở mọi vị trí trên hàng công của Chile.
Người ta chỉ biết đến một Sanchez như vậy, chứ không phải là Sanchez ở vị trí trung phong như trong đội hình Arsenal mùa này. Đấy là thất bại, là sai lầm của HLV Wenger, chứ không phải của Sanchez. Và đừng biện minh rằng Sanchez đang đá trung phong chỉ vì hoàn cảnh.
Wenger nói: “Sanchez có phải là giải pháp lâu dài cho vị trí trung phong? Tôi nghĩ là “phải”. Anh ta có những đặc điểm tương tự Luis Suarez”. Thế là quá đủ. Nếu Arsenal còn có khả năng vô địch Premier League với Wenger ở vị trí cầm quân, họ đã phải vô địch ở mùa trước rồi.
VIDEO: Những cái tên Arsenal phải mua nếu muốn vô địch |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |
Vì sao Wenger không thể đưa Arsenal trở lại đỉnh cao lần nữa? Vì cái chỗ giỏi nhất của ông giờ đã trở nên vô ích ở Premier League. So với lúc Wenger đem về cho Arsenal “cú đúp” ở mùa bóng 1997/98, bản quyền truyền hình Premier League đã tăng hơn 10 lần.
Paul Pogba không đáng giá trên 100 triệu bảng? Nhưng nếu phải chịu “hớ” vài chục triệu bảng để chắc chắn có Pogba, M.U chả cần nghĩ ngợi. Các đội hạng bét ở Premier League giờ cũng chẳng phải nghĩ ngợi trong việc chi tiền để có hảo thủ ưng ý.
Thế là biệt tài của Wenger - mua một ngôi sao đáng giá vài chục triệu trong hình hài một cầu thủ tầm thường chỉ có giá vài triệu - trở nên vô nghĩa. Bây giờ, cái sự so đo trong việc định giá cầu thủ của Wenger, vốn là “chuyển nhượng có hiệu quả”, giờ đã chuyển sang màu sắc bủn xỉn, bần tiện mất rồi. Không mua được tiền đạo giỏi, Wenger phải biến tiền vệ Sanchez thành trung phong Sanchez, và mất cả chì lẫn chài.
Ngày xưa, Wenger biến tiền vệ cánh tầm thường Thierry Henry từ Juventus thành trung phong kiệt xuất Thierry Henry ở Arsenal. Giờ thì ngược lại: ông biến tiền vệ xuất sắc Sanchez thành một trung phong quá tầm thường. Arsenal đâu rồi, trong bức tranh hoành tráng của các chân sút ở Premier League?