Bóng Đá Plus trên MXH

Lừu Thị Duyên: Đánh 1 trận giật ngay Vàng mười
14:23 ngày 22/12/2013
Sau khi đánh bại đối thủ cực mạnh người Thái Lan để đăng quang, cô gái 19 tuổi người Mông đến từ Lào Cai đã khóc òa và hét toáng lên vì không thể tin mình đã làm nên lịch sử. Có hàng loạt cái đầu tiên hội tụ trong chiến tích Vàng của võ sĩ họ Lừu: tấm HCV SEA Games đầu tiên của boxing nữ Việt Nam, của người Mông, và của cả tỉnh Lào Cai.
    BÉN DUYÊN ĐẤM BỐC TỪ MỘT LẦN... VẬT TAY TRONG LỚP 
    Sinh ra trong một gia đình người Mông ở Lào Cai, từ nhỏ Duyên đã nổi tiếng là xinh xắn và hiếu động. Môn học mà cô bé thích nhất chính là thể dục và Duyên có thể chơi tốt hàng loạt môn. Duyên luôn là đầu trò rủ các bạn đá cầu và vật tay. Riêng món vật tay, Duyên là vô đối, thậm chí còn đánh bại tất cả các bạn trai. 

    Cũng chính tài vật tay ấy đã đưa Duyên bén duyên boxing - môn võ  trước đó cô chưa hề biết đến - vào năm 2007. Trong một lần đi tuyển quân rẽ qua trường, các HLV trên tỉnh đã bị cuốn hút đặc biệt bởi một nữ sinh qua một tiết học thể dục đang vừa vật tay vừa cười như nắc nẻ, thắng hết người này đến người khác, với một đôi bàn tay vừa dài vừa khỏe. 

    Biết ngay đây là một gương mặt tiềm năng, các thầy đã lập tức đưa ra lời mời Duyên lên tỉnh đấm bốc, bản thân cô nữ sinh 14 tuổi chỉ cười vì thích nhưng không biết đó là môn thể thao như thế nào. 

    Nhà trường ủng hộ nhưng bố mẹ thì kiên quyết phản đối. Ông bà cho rằng Duyên còn phải tập trung học lấy cái bằng phổ thông để còn lấy chồng, mới lại con gái ai lại giơ mặt cho người ta đấm như thế. Cũng may, có lẽ vì ít thấy ai có tố chất như thế nên các thầy đã rất kiên nhẫn thuyết phục. 

    Mất cả tháng trời, cứ cuối tuần họ lại phi xe máy đến nhà Duyên để vận động rồi cuối cùng mới nhận được cái gật đầu của gia đình, song không dám bảo tập boxing mà là wushu biểu diễn.


    TIẾN NHANH NHỜ… GIƠ MẶT CHO CÁC THẦY ĐẤM 
    Theo các thầy lên tỉnh tập, cũng phải cả tháng đầu, Lừu Thị Duyên  không tập được gì, thậm chí còn biếng ăn biếng ngủ nhớ nhà và sợ. Nhìn các đàn chị cứ đấm nhau đến sưng cả mặt, chảy cả máu mắt, Duyên thấy kinh quá. Vì thế nên Duyên tìm cách trốn về nhà, bố mẹ cũng chẳng nói gì. Báo hại các ông thầy lại phải cất công một lần nữa lặn lội về đón học trò lên đội, với lời dọa nếu như còn bỏ nữa sẽ đề nghị nhà trường đuổi học. 
    Lời dọa ấy quả có hiệu nghiệm. Chẳng những ý định bỏ về chấm dứt luôn mà Duyên còn rất chủ động, siêng năng trong các buổi tập. Lúc đầu ra tay đấm và bị đấm Duyên vẫn thấy hãi, nhưng rồi cũng quen dần và bắt đầu mê. Vào các buổi trưa hay chiều muộn,  nữ võ sĩ trẻ còn tranh thủ tập tạ, đá bóng hay rủ các đồng đội đấu luyện. Có dạo rất lâu Duyên không dám về nhà chỉ vì mặt mũi sưng vù. 

    Đúng như con mắt nhìn người của các thầy, mới chỉ sau 1 năm, Duyên đã đạt tới trình độ bằng người khác tập mấy năm với thể lực sung mãn, sự dẻo dai và nhất là sự lì đòn. Duyên nổi bật đến mức không có đồng đội nào, kể cả hơn vài tuổi, có thể đối luyện xứng tầm mà buổi tập nào các thầy cũng phải thay nhau vào vừa đấu vừa chỉ dẫn cho trò cưng.  

    Đôi khi vì cuốn theo những đòn đánh nên cả thầy lẫn trò nhỡ ra tay quá mạnh đến tê cả mặt, điếng cả đầu, chảy máu mặt.  Cô võ sĩ người Mông hồn nhiên bảo chính nhờ… giơ mặt cho các thầy đánh nên mới tiến nhanh. Và đúng là nhanh thật, đến năm 2008, Duyên đã đoạt cả HCV giải trẻ lẫn giải vô địch quốc gia ngay trong lần đầu tiên dự tranh, rồi lập tức được đặc cách gọi vào ĐTQG. 

    PHỤC THÙ VÀ LÀM NÊN LỊCH SỬ VỚI 1 TRẬN DUY NHẤT 
    Rời quê xuống Hà Nội tập huấn ĐTQG, cô gái người Mông đã mất rất nhiều thời gian để thích nghi với chuyện sinh hoạt, quen cảnh xa nhà tuy nhiên riêng về chuyên môn không có bất cứ trở ngại gì. Duyên nhập cuộc cực nhanh cùng với các chị hầu hết đều hơn mình 4-8 tuổi, tiến bộ không ngừng khi được ăn tập ở một môi trường đỉnh cao, hoàn toàn khác so với Lào Cai. 

    Ở tuổi 16, Duyên đã được coi là nữ võ sĩ trẻ hay nhất nước mà sau mỗi năm đều tạo ra cột mốc mới cho chính mình, cũng như cả boxing nữ Việt Nam. Năm 2010, cô giành tấm HCB giải trẻ thế giới, sau đó 1 năm là tấm HCB SEA Games đầu tiên. Đến năm 2012 Duyên suýt đoạt suất chính thức dự Olympic khi chỉ để thua đối thủ từng 6 lần vô địch nước Mỹ ở vòng cuối. 


    Lừu Thị Duyên bước vào SEA Games 27  trong quyết tâm cao độ và cả ám ảnh lớn từ thất bại tức tưởi ở trận chung kết 2 năm trước khi cô đã tấn công và dồn ép đối thủ người Thái Lan tới “sã cánh” mà vẫn bị trọng tài xử thua. Lá thăm may mắn đã đưa thẳng cô vào trận chung kết, có nghĩa là chỉ đấu 1 trận cầm chắc HCB song để giành được Vàng lại là một thử thách với đối thủ lại là một võ sĩ Thái Lan khác, thậm chí còn sừng sỏ hơn là Sudaporan Seesondee. 

    Nhưng tuyển thủ Việt Nam giờ cũng đã ở một tầm mức khác, bên cạnh tài năng đã đầy bản lĩnh, kinh nghiệm chứ không còn thi đấu ngây thơ nữa. Duyên đã tận dụng triệt để sải tay dài, khả năng di chuyển tuyệt vời để liên tục ra những đòn đánh chính xác thẳng vào mặt Sudaporan, đồng thời gần như không cho đối phương có cơ hội áp sát chứ chưa nói ra đòn. Duyên đã thắng rõ đến mức ai xem cũng thấy, còn các trọng tài dù không muốn cũng phải quyết định phần thắng cho cô. 

    Duyên đã có cuộc phục thù ngọt ngào, làm nên lịch sử cho boxing nữ bằng hành trình kỳ thú với chỉ 1 trận duy nhất. 

    Lừu Thị Duyên từng là “sự kiện năm” của Lào Cai 
    Năm 2011, Lừu Thị Duyên đoạt HCB SEA Games, và đáng ra phải là Vàng nếu như không bị trọng tài xử ép. Tuy nhiên, đây cũng đã là một kỳ tích với thể thao Lào Cai, với giá trị đặc biệt của tấm huy chương SEA Games đầu tiên. 

    Vì thế không chỉ tổ chức hẳn một buổi vinh danh riêng, võ sĩ người Mông 17 tuổi với tấm HCB khi ấy còn được bầu chọn làm một trong 5 sự kiện tiêu biểu nhất năm của cả tỉnh Lào Cai. Thậm chí, sự kiện Lừu Thị Duyên còn đứng ở vị trí thứ 2, ngay sau sự kiện Lào Cai lần đầu đạt doanh thu du lịch đạt tới cột mốc 1.000 tỷ đồng. Đây là lần đầu tiên một VĐV Việt Nam được vinh danh theo cách đặc biệt vượt ra khỏi lĩnh vực thể thao. 

    Chỉ sợ bỏ về nhà lấy chồng 
    Do Duyên rất xinh tươi, lại là người dân tộc Mông với những tập quán đặc thù nên ngoài việc chăm lo về chuyên môn, các HLV ở ĐTQG rất sợ cô bỏ về quê lấy chồng, như không ít trường hợp khác của boxing nữ Việt Nam. Bây giờ khi cô đã đạt tới tầm mức hàng đầu, có thành tích cao và đảm bảo nên mới có thể tạm yên tâm, chứ trước đó họ lo sốt vó. Nhất là khi phía sau bóng hồng đấm bốc này lúc nào cũng có nhiều đối tượng để ý. 

    Hồi đầu, chính mẹ Duyên đã từng có lần lặn lội xuống tận Thủ đô để xem con gái tập luyện, ăn ở thế nào mà lâu quá không về nhà, có gì đưa luôn về quê để chuẩn bị lấy chồng vì có mấy đám đặt vấn đề. Rất may, khi tận mắt chứng kiến, rồi được các thầy đảm bảo, bà lại hết lòng ủng hộ con gái theo nghiệp thể thao. Bây giờ, ngày nào mẹ cũng ít nhất 1 lần gọi điện để động viên Duyên. 
    KIM TUYẾN • 14:23 ngày 22/12/2013

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay