Trong số những hình ảnh chiến thắng của Inter Milan trong trận chung kết Champions League 2010 có một bức ảnh khác biệt so với phần còn lại. Trên sân Bernabeu, chiến thắng 2-0 trước Bayern Munich đã kích động những màn ăn mừng sục sôi: Diego Milito chạy băng băng về phía NHM với cánh tay dang rộng; Esteban Cambiasso tôn vinh áo đấu cũ của Giacinto Facchetti; Javier Zanetti đội Cúp lên đầu.
Bên ngoài sân, một câu chuyện khác nhau được kể như sau. Khi các cầu thủ Inter, đến xe buýt của đội vào tối hôm đó, HLV Jose Mourinho trên chiếc xe riêng củ mình, phóng đến, phanh kít và cửa xe bật mở. Ông nhảy ra khỏi xe, chạy tới ôm đội trưởng Marco Materazzi. Hai người gục vào nhau và khóc.
Inter vừa mới làm nên lịch sử, trở thành đội bóng Italia đầu tiên giành “Cú ăn ba” gồm Scudetto, Coppa Italia và Champions League. Và thời điểm Mourinho ôm Materazzi chính xác là lịch sử. Thời gian của Mourinho với Inter đã kết thúc, ông ấy sẽ không trở lại nước Ý.
Để đánh giá tầm vóc của một CLB tuyệt vời thông qua lăng kính của một mùa giải của một HLV có thể không đủ. Bởi luôn có sự tiến hóa trong bất kỳ môn thể thao đồng đội nào, từ năm này sang năm khác.
Tuy nhiên, những người dự trong cú ăn ba 2010 sẽ cảm thấy một ngoại lệ: Một chuyện ngắn giật gân về một HLV. Kết thúc này là đỉnh cao chói lọi của Mourinho, người vừa trải qua một mùa giải đầy trắc trở với máu, nước mắt, sự bất tuẫn để bước lên thiên đỉnh và rơi thẳng vào chu kỳ hoàng hôn của mình. Và Inter sau đêm đáng nhớ đó, không bao giờ đăng quang tại Italia hay ở châu Âu nữa.
Có một sự khởi đầu rõ ràng trong kỳ chuyển nhượng mùa Hè năm 2009. Inter đã mua một loạt cầu thủ sẽ dẫn dắt cú ăn ba của họ: Milito, Thiago Motta, Samuel Eto Notto, Lucio và Wesley Sneijder.
Mourinho đến 1 năm trước, dẫn dắt Nerazzurri đến một danh hiệu Serie A trong mùa giải đầu tiên của mình, nhưng đó là một yêu cầu tối thiểu. Đoạt Scudetto đã trở nên dễ dàng với Inter kể từ vụ bê bối Calciopoli năm 2006, khiến Juventus phải xuống hạng, còn Milan, Fiorentina và Lazio bị trừng phạt nặng nề.
Có rất ít bằng chứng trong mùa giải đầu tiên rằng Mourinho có thể đưa đội bóng này thành công hơn. Inter đứng sau Panathinaikos ở vòng bảng Champions League và bị loại ngay ở vòng 16 đội. Ông đã yêu cầu CLB mua 2 tiền đạo cánh để ông tái tạo 4-3-3 thần thánh như đã thể hiện ở Porto và Chelsea. Nhưng cả Mancini và Ricardo Quaresma đều không đáp ứng được yêu cầu.
Kể từ đó, bao nhiêu sự tiến hóa chiến thuật tiếp theo đã được lên kế hoạch, và bao nhiêu sản phẩm hoàn cảnh? Mourinho muốn Inter chơi sức ép từ trên cao và như ông mô tả là “đẩy hàng thủ Inter lên cao hơn 20 mét”. Việc mua trung vệ Lucio là một bước đi có chủ ý cho chiến lược đó.
NHM Nerazzurri không muốn bán Zlatan Ibrahimovic, cầu thủ ghi bàn hàng đầu Serie A mùa 2008/09, nhưng Barcelona đã đưa ra lời đề nghị 46 triệu euro cộng với Samuel Eto’o. Inter không thể chối từ. Với Milito đến từ Genova, Mourinho có 2 tiền đạo sung mãn thay vì một, và vẫn còn tiền để chi dụng.
Sneijder đến vào ngày 28/8 và trở thành nhân tố chính để bắt đầu giúp Inter huỷ diệt Milan 4-0 một ngày sau đó. Có lẽ, Inter cần phải cảm ơn Barcelona nhiều lần ở mùa này. Cú ăn ba của Barca năm 2009 đã kích động Real Madrid bán và mua.
Họ mua 2 QBV là Cristiano Ronaldo và Kaka - khiến Sneijder và Arjen Robben bị thừa và bán tống bán táng. Các cầu thủ đẳng cấp thế giới đã rơi vào tay Inter, trong tim đã cài sẵn con chip ngùn ngụt nộ khí: Họ muốn chiến thắng để chứng minh cho CLB thấy rằng đã sai khi ruồng rẫy mình.
Inter đã có đủ sức mạnh để bắt đầu tạo nên một mùa giải huyền thoại. Song, về mặt chiến thuật, Mourinho đã làm sai. Inter bắt đầu chơi với sơ đồ 4-3-1-2, xoay quanh sự sáng tạo của Sneijder. Đó là một sơ đồ chiến thắng tại Italia nhưng gần như là một thảm họa ở châu Âu.
Inter hoà cả 3 trận vòng bảng và có vẻ sắp bị loại trước khi 5 phút toả sáng và may mắn của Sneijder và Milito xuất hiện, biến trận thua 1-0 trước Dynamo Kyiv thành chiến thắng 2-1.
Về mặt thu phục nhân tâm, Mourinho hiểu làm thế nào để đi guốc trong bụng cầu thủ của mình. Eto’o bị thất sủng tại Barcelona vì anh chống lệnh của Pep Guardiola, khi tranh chấp vị trí trung phong với Leo Messi. Tuy nhiên, Mourinho đã thuyết phục Báo Đen làm chính xác điều đó: di chuyển sang cánh trái khi Inter chuyển sang 4-2-3-1 từ giữa mùa giải.
Nhưng sau đó, những cơn đau của Mourinho ngày càng tăng bởi cho dù ở mùa giải vinh quang nhất lịch sử, có vẻ Inter thi đấu không thật sự ổn. Trong khoảng thời gian từ 16/1 đến 10/4, họ chỉ thắng 5 trong số 14 trận ở Serie A, và để Roma nhảy vọt lên vị trí đầu bảng.
Tuy nhiên, tinh thần bất khuất đã hiển lộ và trở thành kinh điển. Mourinho là HLV phù hợp và đúng thời điểm cho những người như Sneijder, Eto’o và Goran Pandev, một cầu thủ mua hồi tháng 1/2010 và đang bị đày đoạ bởi chính CLB của mình.
Mourinho cho những người bị ruồng rẫy này sự an ủi, xoa dịu và cả bài học bất tuẫn chống lại “cường quyền”. Ông tuyên bố trên truyền thông là đang chống lại đám quan chức và trọng tài “đĩ điếm trí thức” và giờ biểu tưởng hai tay bị còng để phản đối các quyết định của trọng tài khiến Inter bị Sampdoria cầm hoà.
Ông không ngừng tấn công vào các quan chức Serie A và vô số báo cáo của trọng tài cho thấy Inter đe doạ tẩy chay giải đấu. Đó là tất cả những điều vô nghĩa, gây ồn ào và mất tập trung.
Nhưng điều quan trọng là các cầu thủ lại sẵn sàng chết vì HLV. Sneijder nói rằng anh sẵn sàng giết mọi kẻ thủ và chết vì Mourinho. Dejan Stankovic nói rằng sẽ ném mình vào lửa nếu Mourinho yêu cầu. Eto’o kiêu ngạo lại sẵn sàng chơi như một hậu vệ trong hơn 60 phút sau khi Thiago Motta bị đuổi khỏi trận bán kết Champions League lượt về với Barcelona.
Inter cũng đã có phần may mắn. Ví dụ như sự phun trào của núi lửa Eyjafjallajökull ở Iceland đã buộc Barcelona phải đi đến Milan bằng xe buýt và hệ quả là họ đã thua 3-1 trên sân Inter ở trận lượt đi. Tuy nhiên, nếu tập trung vào đó, chúng ta sẽ bỏ qua những gì làm cho Inter phiên bản 2010 trở nên đặc biệt.
Lịch sử hiện đại của Nerazzurri nổi tiếng với sự mong manh, dễ vỡ bởi áp lực. Inter đã ném đi chức vô địch Scudetto ở vòng cuối mùa giải 2001/02. Inter chưa bao giờ là ứng viên vô địch ở các đấu trường châu Âu trong suốt nhiệm kỳ 15 năm của Massimo Moratti, cho dù chi tiêu chuyển nhượng thuộc dạng khủng.
Mourinho - Inter đã thay đổi tất cả: Họ trở thành một hảo thủ của trường phái bóng đá chặt chẽ. Họ bị mất Sneijder sau 26 phút trong trận derby với Milan, nhưng vẫn giành chiến thắng 2-0.
Vào tháng Tư, ngay khi các vòng quay của lịch thi đấu đe doạ đẩy Inter vào mùa giải trắng tay, thì Inter lại thoát hiểm thần kỳ. Ngoài chiến thắng trước Milan, trong trận đại chiến với Juventus, Inter vẫn bị cầm chân 0-0 ở phút 75 bởi siêu boongke Fabio Cannavaro, Giorgio Chiellini và Gigi Buffon thì Maicon đã phá vỡ lô cốt này bằng một trong những bàn thắng đẹp nhất mùa giải.
Sau đó đến thử thách ở Camp Nou, với tấm thẻ đỏ của Thiago Motta và trò kịch câm của Sergio Busquets. Có bao nhiêu đội khách có thể chống lại Barca thời điểm đó dù có lợi thế 2 bàn và vẫn còn 62 phút thi đấu. Song cuối cùng, thủ môn Julio Cesar chỉ để thủng lưới 1 bàn, và đó là bàn thắng cách tiếng còi 6 phút của Pique.
Trận chung kết với Bayern thì đơn giản hơn. Milito đã ghi những bàn thắng quyết định, giống như anh đã có trong trận chung kết Coppa Italia và chiến thắng niêm phong Scudetto trước Siena vào vòng cuối cùng của mùa giải.
Sneijder kiến tạo cho bàn mở tỉ số, và phát động tấn công dẫn tới bàn thắng thứ hai. Sau đó anh dẫn dắt ĐT Hà Lan vào đến chung kết World Cup. Thế nhưng vẫn chỉ nhìn Messi đoạt QBV một cách vi diệu.
Có lẽ đó là một đoạn kết phù hợp - bằng chứng thêm rằng không ai dành cho đội bóng này và những cầu thủ này sự tôn trọng mà họ xứng đáng được hưởng. Nếu Mourinho đã trở lại Italia, có lẽ ông sẽ dùng sự bất công này làm vũ khí để chống lại thế giới. Thế nhưng, ông thậm chí không bao giờ quay lại Milan để ăn mừng.
Materazzi chỉ đá chính một số trận trong mùa giải đó, nhưng anh là linh hồn của đội bóng, một cầu thủ hoàn toàn quy phục HLV người Bồ Đào Nha. Họ đã nói gì với nhau trong khoảnh khắc dịu dàng khó chịu bên ngoài Bernabeu, khi họ biết rằng cuộc phiêu lưu đã kết thúc?
“Tôi đã nói với ông ấy rằng: Chó chết thật, ngài đang ra đi và để lại chúng tôi trong tay của Rafael Benitez. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ngài vì điều đó. Tuy nhiên, cuối cùng tôi vẫn yêu và sùng kính ông ấy - Jose Mourinho”, Materazzi kính cẩn kể lại.
XEM THÊM
Fan Tottenham đồng loạt kêu gọi Mourinho tái hợp học trò cũ tại Chelsea
Rashford vẫn biết ơn ông thầy cũ Mourinho
10 HLV có doanh thu bán cầu thủ tốt nhất trong 10 năm qua: Sốc với người số 1