Nhập tịch có chọn lọc
Kể từ tấm HCB lịch sử môn cử tạ của Tan Howe Liang tại Rome 1960, Singapore cử thêm cả trăm VĐV đến tranh tài ở các kỳ Olympic sau đó. Nhưng cho đến tận Athens 2004, thành tích họ giành được chỉ là con số không. Không muốn phải chứng kiến viễn cảnh nửa thế kỷ trắng huy chương ở các kỳ Thế vận hội, Ủy ban Olympic Singapore quyết định mạo hiểm với một kế hoạch mang mật danh “0812”, khởi động vào năm 2006. Đối tượng 0812 nhắm đến là cải tổ thành tích bộ môn bóng bàn thông qua thay đổi chính sách nhập tịch VĐV.
Vào cuối thập niên 90, Singapore tiếp nhận tài năng trẻ từ nước ngoài đến đây tập luyện để thi đấu cho ĐTQG từ lứa tuổi teen. Li Jiawei, Sun Beibei và Zhang Xueling là những người mở đầu cho trào lưu đó. Họ giúp Singapore giành HCB tại Asian Games nhưng vẫn chưa đủ tầm xưng bá ở thế giới. Thế nên, 0812 ra đời với tiêu chí tuyển mộ thẳng các VĐV đã thành danh từ Trung Quốc đại lục, nhưng bị loại ra vì một số nguyên nhân khách quan.
“Chúng tôi sẵn sàng làm mọi điều có thể để giành huy chương tại Olympic”, Choo Wee Khiang, cựu Chủ tịch Liên đoàn bóng bàn Singapore khẳng định. “Trong 3 VĐV từng giúp đội tuyển giành ngôi á quân châu Á, chỉ có Li Jiawei thực sự đạt đến đẳng cấp thế giới, hai người kia thì không. Vì vậy, Singapore phải nhập tịch thêm hai VĐV đẳng cấp thế giới nữa mới hy vọng giành huy chương tại Olympic”, vị này trả lời tờ Financial Times.
Feng Tianwei và Wang Yuegu là những người được Singapore nhắm đến đầu tiên. Trong hai người kể trên, Wang là VĐV tài năng nhất. Cô từng góp mặt trong thành phần đội tuyển bóng bàn Trung Quốc nhưng bị loại vì chấn thương. Không còn chỗ đứng ở quê nhà, Wang đến thi đấu ở giải bóng bàn chuyên nghiệp toàn Nhật Bản kiếm kế sinh nhai. Đúng lúc đó, Ủy ban Olympic Singapore tiếp cận và đưa ra mức đãi ngộ khiến cô không thể từ chối.
Động lực của “đồ bỏ đi”
Liều doping mang tên nhập tịch của người Singapore sớm gặt hái thành công ngay trong năm đầu tiên. Tháng 9/2006, chưa đầy 12 tháng sau khi trở thành công dân Singapore, Wang vô địch giải bóng bàn Nhật Bản mở rộng. Chiến thắng này càng ngọt ngào hơn khi cô đánh bại người đồng đội cũ Guo Yan, hạt giống số 3 của giải trong trận chung kết. Hai tháng sau, cô tiếp tục vô địch Đức mở rộng và tiến vào Top 10 thế giới.
Cái giá để thi đấu cho đội tuyển bóng bàn Singapore là từ bỏ quốc tịch quê hương nhưng Wang và Feng đều sẵn lòng đánh đổi. Trả lời về lý do khiến mình quyết định đến Singapore, Wang bộc bạch cô chỉ muốn được thừa nhận trình độ chứ không bị chê bai như món đồ bỏ đi. Wang giãi bày trên tờ Strait Times: “Tôi đã chứng tỏ bản thân đủ khả năng thi đấu ở Olympic nhưng lại không được trao cơ hội. Do đó, tôi muốn đến một miền đất mới để có khả năng thi đấu đỉnh cao nhiều hơn”.
Choo nói thành công lớn nhất của Liên đoàn bóng bàn Singapore là mời được cả Wang và Feng đầu quân cho đội tuyển quốc gia. Nếu chỉ có một trong hai, cơ hội giành huy chương tại Olympic Bắc Kinh chỉ là 20-30%. Nhưng khi cả hai cùng đến, tỷ lệ này tăng vọt lên 70-80%. Khó khăn duy nhất chỉ là tạo điều kiện cho Feng thi đấu thật nhiều giải quốc tế để tích lũy điểm trong 1 năm trước Olympic, bởi lúc đó cô còn chưa được xếp hạng chuyên nghiệp.
Rốt cuộc, Feng còn làm được nhiều hơn thế. Chính phủ Singapore hỗ trợ cô tham gia nhiều giải chuyên nghiệp nhất có thể. Feng sớm lọt vào Top 100, thậm chí còn gây cú sốc lớn ngay trước thềm Olympic. Ở giải vô địch châu Á tháng 3/2008, Feng đánh bại tay vợt số 1 thế giới Zhang Yining. Với những con người xuất sắc đó, Singapore trở thành thế lực đáng gờm tại Bắc Kinh 2008. Họ thắng tuyệt đối trước Mỹ, Hà Lan và Nigeria ở vòng bảng rồi đánh bại Hàn Quốc ở bán kết. Tấm HCB nội dung đồng đội nữ cho thấy 0812 đã thành công ngoài mong đợi.
Bóng bàn, lá cờ đầu của Singapore tại Olympic Miền đất hứa của VĐV Trung Quốc |
XEM THÊM
Việt Nam, ông lớn mới nổi của làng eSports