Khi niềm vui là nỗi bất hạnh
Tìm tới khu nghĩa trang trong ngôi làng hẻo lánh Armoy ở Bắc Ireland sẽ thấy ba ngôi mộ đặt cạnh nhau cùng ghi tên Dunlop. Đó là Joey, Robert và William, những người đã bỏ mạng trên đường đua ở đảo Man.
Bây giờ, chỉ còn Michael hiện diện trong cuộc sống thường ngày. Đôi khi, anh cũng tự hỏi bản thân rằng điều quái quỷ gì đã thôi thúc mình tiếp tục theo đuổi trò đi trên dây này, khi lần lượt chứng kiến sự ra đi đầy đau đớn của bố, chú và anh trai.
Ngay cả Motor GP cũng chẳng thể so sánh với đảo Man về mức độ nguy hiểm. Để tiện liên tưởng, đường đua được thiết kế chạy quanh các con đèo với những khúc cua tay áo có thể dễ dàng bắt gặp ở vùng núi Tây Bắc Việt Nam. Và chưa hết, các tay đua tại đây đều sớm đạt tốc độ giới hạn ngay từ vạch xuất phát, liên tục di chuyển ở tốc độ trung bình từ 250-300 km/h.
Hơn 40 năm qua, hai thế hệ gia đình nhà Dunlop đã thay nhau thống trị đường đua tử thần này. Đầu tiên là anh em đời F1 Joey – Robert rồi sau đó là hai con trai William – Michael của Robert.
Joey Dunlop là người nổi tiếng nhất trong nghề. Ông giữ kỷ lục về số lần chiến thắng tại đảo Man (26), được Hoàng gia Anh trao huân chương Đế quốc OBE sau hơn hai thập kỷ tình nguyện lái xe tải chở thức ăn cứu trợ tới Bosnia, Romania và Albania.
Ngày 02/07/2000, Joey qua đời khi đang chạy vòng đua thử nghiệm tại Estonia. Trời mưa to, che khuất tầm nhìn khiến Joey đâm vào gốc cây và văng ra 100m khỏi chiếc xe 125 phân khối. Mới một tháng trước đó, ông còn chiến thắng ở ba hạng mục tại đảo Man dù người lớn tuổi nhất ngay sau Joey chỉ đáng tuổi con ông. Vào cái đêm định mệnh ngay trước buổi chạy thử ở Estonia, Joey vừa trở về sau chuyến từ thiện ở phía Đông Estonia và ngủ ngay trên chiếc xe chở hàng.
Cái chết của Robert, em trai của Joey và là bố của Williams – Michael tạo ra sự ám ảnh tột độ. Năm 2008, ông và hai con trai cùng xuất phát trên đường đua ở North West 200 và sau vài phút bắt đầu, chiếc xe bốc cháy do lỗi động cơ. Robert bị văng khỏi xe ở tốc độ 241 km/h, rơi đúng vào vị trí mà một chiếc xe khác đang lao tới cán qua người.
Tháng 7 năm ngoái, tử thần gọi tên William, anh trai của Michael. Dầu động cơ bị rò rỉ ăn lẹm vào bánh sau đúng thời điểm William vào cua. Anh rơi khỏi xe và qua đời ngay trước khi xe cứu thương kịp đến.
“Đó là lẽ sống, chứ không phải thể thao”
Cái chết của Joey từng khiến Bắc Ireland rơi vào trạng thái tê liệt. Hơn 5 vạn người tới dự đám tang ông. Những người yêu thích thể thao tốc độ từ New Zealand, Nhật Bản, Nam Phi cũng xuất hiện. Phải mất một tiếng đồng hồ để di chuyển thi hài của Joey tới nghĩa trang cách nhà ông 1,6 km.
Đức cha John Kirkpatrick, một thành viên của hiệp hội motor đường phố Ireland chôn cất Joey. Và đó chỉ là sự khởi đầu cho những bi kịch nhà Dunlop ông tận mắt chứng kiến. Sau Joey, cả Robert và William đều được Kirkpatrick đưa về nơi an nghỉ cuối cùng.
Nhiều người sẽ đặt ra câu hỏi vì sao, nhà Dunlop không dừng lại. Họ ra đi, nhưng cũng để lại nỗi đau mãi mãi cho gia đình. Một tuần trước khi tử nạn, William còn cân nhắc nghiêm túc về ý định giải nghệ. Anh mới 32 tuổi, vợ đang mang bầu 6 tháng đứa con thứ hai và còn cả một cuộc đời dài phía trước.
Nhưng Kirkpatrick hiểu điều này hơn ai hết. Ông từng là tay đua motor trước khi trở thành mục sư vào năm 1987. “Sẽ chẳng có gì bất ngờ nếu 48 tiếng sau khi anh trai qua đời, Michael lại bước lên bục cao nhất nhận giải. Tốc độ là máu thịt, mà ADN chảy trong dòng máu nhà Dunlop và là giá trị văn hóa đưa gia đình Dunlop vào sử sách”, Kirkpatrick bộc bạch trên BBC.
Hầu tòa vì lái xe quá tốc độ Michael cũng tính giải nghệ? |