Triết lý trong lối đá
Thái Lan thường khai thác những khoảng trống ở phần sân đối phương. Các cầu thủ phía trên có nhiệm vụ thu hút hàng thủ đội bạn để tạo ra một khoảng trống nhất định cho đồng đội xâm nhập
Trong trường hợp đối thủ chơi vây ráp quyết liệt thì Thái Lan sẽ sử dụng bóng dài hướng đến tiền đạo, có thể đó là thủ môn hoặc hậu vệ. Còn thông thường ở nhịp độ trung bình và có thể kiểm soát được bóng, Thái Lan áp dụng cách đá quen thuộc là phát triển tấn công bằng những đường chuyền ngắn và trung bình. Các cầu thủ phối hợp với nhau khá ăn ý. Họ linh hoạt và thay đổi vị trí cho nhau tùy vào diễn biến trên sân.
Sơ đồ chiến thuật 3-4-1-2 của Thái Lan tại AFF Suzuki Cup 2016
Những đường chuyền ngắn là cách để Thái Lan tấn công và đẩy cao tốc độ trận đấu. Nếu hậu vệ đội bạn bắt chặt một khu vực, cầu thủ Thái Lan có thể mở bóng sang phần biên đối diện để giải tỏa và tiếp tục di chuyển lên. Trung phong Teerasil Dangda là ngọn hải đăng để đồng đội hướng những đường chuyền về phía anh. Cầu thủ này bằng ưu thế thể hình sẽ che chắn đối phương và chờ đồng đội vào tư thế thuận lợi thực hiện chuyền bóng. Hoặc chính anh cũng sẽ tự tìm kiếm cơ hội bằng cách dứt điểm.
Hai tiền vệ trung tâm chuyền bóng với cự ly trung bình ở tần suất cao nhằm đưa bóng cho hàng công. Họ thường phối hợp bật tường (1-2 chạm) để vượt qua đối phương. Đặc biệt cánh trái là vũ khí rất mạnh của Thái Lan. Hậu vệ trái Theerathon Bunmathan là người tạo cơ hội ghi bàn nhiều nhất của đội bóng với trung bình 3,8 lần/trận, đạt tỷ lệ thành công là 100%. Anh cũng có thể tung ra những đường chọc khe vào vòng cấm đội bạn với trung bình 17 lần/trận, đạt tỷ lệ chính xác là 45%.
Ba phương án tấn công theo định hướng vị trí
Thái Lan có 3 cách tấn công theo vị trí cơ bản. Đầu tiên là tận dụng những đường chuyền ngắn ở trung tuyến. Chatthong hoặc Songkrasin sẽ dịch chuyển về cánh cánh trái để hỗ trợ cho Bunmathan hoặc Notchaiya. Các cầu thủ sẽ tạo ra một tam giác vào di chuyển tịnh tiến lên trên thông qua những đường chuyền nhanh cho nhau.
Thêm vào đó, họ có thể vượt qua đối phương trong tình huống 2 đấu 2 bằng cách đột phá vào khoảng trống (ảnh 1). Bunmathan là cầu thủ chuyền bóng nhiều nhất đội. Trung bình một trận anh có tới 111 đường chuyền với tỷ lệ chính xác là 84%. Thêm vào đó anh cũng tạo ra số cơ hội trung bình một trận là 3,8 lần. Đó cũng là lý do vì sao cánh trái trở thành vũ khí nguy hiểm của Thái Lan, với 3 bàn thắng từ 6 đường chuyền bóng sống (tính ở 3 trận vòng bảng).
Trong trường hợp cầu thủ bị mất bóng khi chịu áp lực từ đối phương, Thái Lan sẽ chuyền bóng về sân nhà và bất ngờ phản công ngược lại bằng một đường chuyền xuyên tuyến hoặc vượt tuyến cho cầu thủ tấn công (ảnh 2).
Phương án tấn công thứ 2 là sử dụng những đường chuyền dài từ thủ môn ra hai cánh. Các cầu thủ sẽ cố gắng không chiến để chuyền cho đồng đội trước mặt hoặc sau lưng đang di chuyển. Khi ở một không gian thuận lợi không bị kèm cặp, cầu thủ Thái Lan sẽ tung ra đường chuyền trực tiếp lên phía trên hoặc tự mình đột phá. Cầu thủ chạy cánh sẽ hỗ trợ tấn công bằng cách di chuyển vào khoảng trống nơi cánh của mình.
Trong trường hợp đối phương bắt chặt một cánh, thủ môn sẽ chuyền bóng cho cầu thủ chạy cánh đối diện có khoảng trống. Và khi đối phương dịch chuyển tịnh tiến về phía anh ta, cầu thủ này sẽ thực hiện một đường chọc khe vào vòng cấm để những cầu thủ ở cánh kia di chuyển vào trong (ảnh 3). Đó là cách cho phép Thái Lan tấn công ngay ở phần sân đối phương.
Phương án thứ 3 là tấn công từ hai biên. Cánh trái của Thái Lan hiệu quả hơn khi biết kết hợp để tạo nên một “bức tường”. Các cầu thủ phối hợp với nhau tốt để vượt qua đối phương bằng những đường chuyền bật nhả 1-2 chạm cho nhau. Cuối cùng, họ cố gằng hướng tới một đích ngắm trong vòng cấm để thực hiện căng ngang (ảnh 4).