Áp lực từ chính cái tên
Bóng đá Việt Nam có 2 cựu danh thủ cùng mang tên Nguyễn Hữu Thắng và đều rất nổi tiếng. Một người sinh năm 1971 và thành danh ở SLNA, người còn lại sinh năm 1980 xuất thân từ bóng đá TP.HCM, nhưng thành danh trong màu áo B.Bình Dương. Nhân vật tôi đang nhắc đến trong câu chuyện này chính là Nguyễn Hữu Thắng của B.Bình Dương, hay thường gọi thân mật là Thắng “Thòn”.
Sở dĩ có tên Thắng “Thòn”, ngoài việc để phân biệt với Hữu Thắng (SLNA), Thòn chính là tên cựu danh thủ Nguyễn Văn Thòn của đội bóng Cảng Sài Gòn trước đây và là cha của Hữu Thắng, ông cũng là người ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp bóng đá của cậu con trai. Hữu Thắng kể: “Ba chính là người huấn luyện bóng đá đầu tiên của tôi. Năm tôi 10 tuổi, ông đích thân chỉ dạy những kỹ thuật cơ bản của bóng đá cho tôi ở sân Tao Đàn, sau đó tôi tiếp tục được các chú ở Cảng Sài Gòn truyền nghệ, trước khi vào trường Năng khiếu Nghiệp vụ TP.HCM năm 15 tuổi”.
Gắn liền tên tuổi với người cha rất nổi tiếng của bóng đá Sài Gòn, đấy là niềm tự hào nhưng cũng là áp lực không nhỏ như chính anh bày tỏ: “Bản thân tôi cảm thấy rất vui khi đi đến đâu người ta đều gọi mình là Thắng ‘Thòn’, bởi những người yêu bóng đá Việt Nam đều nhớ đến ba tôi lúc ông còn thi đấu và mình chính là truyền nhân của ông. Tuy nhiên, đấy cũng là một áp lực lớn với tôi, do rất sợ người ta bảo ‘hổ phụ sinh khuyển tử’ nên bản thân phải luôn nỗ lực không ngừng để xứng với cha mình”.
Sở hữu những tố chất của con nhà nòi, nên Hữu Thắng sớm nổi lên như một trong những cầu thủ đầy triển vọng của bóng đá Việt Nam.
Thậm chí, tại SEA Games 22 tổ chức hồi cuối năm 2003 trên sân Mỹ Đình, tài năng của Thắng “Thòn” phát tiết rực rỡ trong vai trò tiền vệ trung tâm. Sự xuất sắc đã giúp anh vượt qua nhiều đồng đội để đoạt danh hiệu Quả bóng đồng Việt Nam năm ấy.
Nỗi ám ảnh mang tên chấn thương
Là tài năng của bóng đá Việt, nhưng đi liền với những ngày tháng đỉnh cao của Thắng “Thòn” là chấn thương triền miên khiến anh không thể đạt đến đỉnh điểm của sự nghiệp như nhiều đồng đội khác. Vì thế, sau SEA Games năm 2003, Hữu Thắng góp mặt ở ĐT Việt Nam vào năm 2004 và 2006 rồi sau đó chia tay màu áo đội tuyển với nhiều tiếc nuối.
Nhắc về những ngày tháng đã qua, Hữu Thắng bảo: “SEA Games 22 trên sân nhà chính là giải đấu tôi nhớ nhất, ấn tượng nhất và cũng buồn nhiều nhất. Nói thế, bởi năm ấy thành phần đội tuyển U23 Việt Nam rất mạnh, bản thân tôi cũng đang ở phong độ tốt nhất và nắm băng đội trưởng, nhưng chúng ta vẫn không thể vượt được Thái Lan ở trận chung kết. Đó cũng là lần đầu tôi bật khóc vì tiếc nuối khi đội nhà không thể giành được HCV”…
Trước khi liên lạc với Nguyễn Hữu Thắng để làm câu chuyện này, tôi đã tra google để tìm hiểu thêm thông tin về anh nhưng thật sự rất hiếm hoi, dẫu vậy vẫn có một bài viết kể về chấn thương khiến sự nghiệp của Thắng lận đận. Tuy nhiên, Hữu Thắng không muốn mọi người nói nhiều về chấn thương của mình khi bày tỏ: “Lâu nay, mọi người khi gặp tôi đều cảm thán rằng, tiếc cho thằng Thắng ‘Thòn’ vì chấn thương mà phải chia tay bóng đá sớm. Tôi nghe riết phát nản, nhưng cũng chẳng muốn thanh minh gì vì thực tế tôi thi đấu đến năm 33 tuổi mới giải nghệ thì sao là bảo chấn thương khiến tôi giải nghệ sớm được”. Dẫu vậy, có cảm giác chấn thương đã là nỗi ám ảnh quá lớn khiến anh không muốn nhắc hoặc nhớ về nó.
Cuối mùa giải 2013, Hữu Thắng chia tay sự nghiệp cầu thủ trong màu áo B.Bình Dương. Kể từ đó, anh gần như bặt tăm trong đời sống bóng đá và luôn nói “không” với giới truyền thông. Thắng cho biết, từ ngày chia tay sự nghiệp quần đùi áo số, bản thân cũng ít tham gia đá “phủi” cùng đồng nghiệp và càng hiếm đến sân xem các trận đấu. “Tôi có cảm giác như mình hết duyên với bóng đá, nên không muốn quan tâm nhiều đến nó nữa”, Hữu Thắng thổ lộ.
Nói là thế, nhưng những người anh em thân thiết của của cựu tuyển thủ này đã cho biết: “Hắn vẫn đang khát khao chờ ngày quay lại với niềm đam mê của mình, đặc biệt trong vai trò huấn luyện trẻ”. Tuy nhiên, vì sự tự ái và cả những ẩn ức kể từ ngày chia tay bóng đá đỉnh cao nên Hữu Thắng vẫn đang là gã đàn ông “tề gia nội trợ”, chứ chưa bước ra để thỏa sức với những hoài bão của chính mình.
Tiếc cho anh và cũng tiếc cho bóng đá Việt Nam!
Trùng tên nên thường bị nhầm lẫn
Do trùng tên với người đàn anh Nguyễn Hữu Thắng giờ đang là chủ tịch CLB TP.HCM, nên thỉnh thoảng Thắng “Thòn” lại gặp nhiều sự cố hy hữu. Thắng kể: “Anh Hữu Thắng nổi tiếng hơn tôi và vẫn đang hoạt động trong lĩnh vực bóng đá nên thỉnh thoảng tôi cứ bị mọi người nhầm lẫn. Chẳng hạn hôm báo chí đăng tin “cựu danh thủ Nguyễn Hữu Thắng nhậm chức chủ tịch CLB TP.HCM”, nhiều người không kiểm tra kỹ đã liên tục nhắn tin, gọi điện chúc mừng làm tôi ngớ ra chẳng hiểu chuyện gì. Hoặc thời điểm anh Hữu Thắng gặp sự cố, tôi cũng bị ‘dính đòn’ thê thảm”.
XEM THÊM
Kế hoạch tập trung của ĐT Việt Nam có thể bị đổ bể vì Covid-19
Cuộc chiến giành vé thăng hạng V.League 2021 căng thẳng không ngờ