Câu chuyện cầu thủ nhập tịch không còn mới với bóng đá thế giới. Với bóng đá Việt Nam, việc nhập tịch cầu thủ ở cấp độ CLB đã diễn ra hơn một thập kỷ trước nhưng việc gọi họ lên đội tuyển lại chưa thường xuyên, thậm chí có thời gian ngắt quãng. Bây giờ, việc tối ưu nguồn lực cho đội tuyển đang được nhiều nền bóng đá tính đến và coi đó là động lực cho thành công.
Bóng đá Indonesia thời gian gần đây sốt nhờ chiến lược nhập tịch cầu thủ. Rất nhiều ngôi sao được nhập tịch và họ ngay lập tức mang đến sức bật cho đội tuyển xứ Vạn đảo. Tất nhiên, có nhiều lời bàn ra tán vào về con đường mà bóng đá Indonesia đã đi.
Nhưng, có một thực tế mà ai cũng phải thừa nhận, chiến lược mà ban lãnh đạo LĐBĐ Indonesia thực hiện đã giúp giải cơn khát thành tích vốn kéo dài hàng chục năm qua. Bằng việc huy động được đông đảo cầu thủ chất lượng, ĐTQG hay U23 Indonesia đã chơi thứ bóng đá khác, hiện đại hơn, kỷ luật hơn. Họ bây giờ thực sự trở thành một đỉnh quyền lực của bóng đá Đông Nam Á. Thực tế, những chiến thắng liên tiếp của ĐT Indonesia chỉ trong vài năm qua trước ĐT Việt Nam có sự góp sức rất lớn của những cầu thủ có “dòng máu nước ngoài” ở đội tuyển xứ Vạn đảo.
Con đường mà bóng đá Indosia đi đến thành công cũng giống như chiến lược mà Singapore hay Philippines đã thực hiện. Không có một nền tảng tốt là giải VĐQG phát triển, các nền bóng đá tìm ra con đường ngắn ngắn đến thành công là nhập tịch cầu thủ. Có nền bóng đá sử dụng đòn bẩy tài chính, lợi thế quốc tịch để gia tăng sức mạnh cho đội tuyển. Có nền bóng đá tận dụng ưu thế “gốc gác” để có được tinh binh. Với bóng đá Việt Nam, chúng ta từng mở cửa với cầu thủ nhập tịch, đồng thời huy động khá tốt các cầu thủ Việt kiều về phục vụ quê hương. Việc Rafaelson có đơn xin nhập quốc tịch Việt Nam cũng không nằm ngoài ý nghĩa đó.
Khi ra đầu trường lớn, đội tuyển cần những cầu thủ tốt nhất, thiện chiến nhất nhằm đảm bảo khả năng cạnh tranh. Về phương diện vĩ mô, có thể nhận thấy những thay đổi quan trọng trong định hướng tạo nguồn nhân lực cho đội tuyển thông qua chính sách mới là mở cửa với cầu thủ Việt Nam “gốc nước ngoài” ở sân chơi quốc nội. Mỗi đội bóng được sử dụng 2 cầu thủ thuộc diện này nhằm thu hút thêm nhân tài cho nền bóng đá và xa hơn nữa là tạo nguồn nhân lực cho đội tuyển.
Có thêm một cầu thủ giỏi, đội bóng sẽ có thêm vũ khí. Có thêm nhiều cầu thủ giỏi, ĐTQG có động lực và cơ hội thành công cao hơn. Thứ mà NHM nhớ nhất chính là thành công của đội tuyển. Sự linh hoạt trong từng giai đoạn có thể giúp đội tuyển tìm được những cầu thủ ưng ý. Và hơn thế nữa, thành công của đội tuyển sẽ góp phần thúc đẩy đời sống bóng đá nước nhà thêm phong phú và hấp dẫn.