Hiện giờ, các nhà cái đánh giá khả năng vô địch World Cup của Anh chỉ là 28-1 (đặt 1 ăn 28), tức 3,45%, và chỉ là đội xếp thứ 3 trong bảng D. Chưa bao giờ họ bị đánh giá thấp như thế. Ngay cả CH Ireland của HLV Jack Charlton còn được đánh giá 16-1 cho cơ hội đăng quang ở World Cup Mỹ 1994.
Cho tới giờ, vòng tứ kết thường là mục tiêu tối thiểu và thực tế của tuyển Anh, họ đã vào tới đó 4 trong 6 kỳ World Cup gần nhất. Vậy thì tại sao lần này lại khác? Đội hình trẻ trung của Hodgson chẳng có gì tệ hơn những tiền bối. So với một số đội khác, 2010 chẳng hạn, họ thậm chí còn mạnh hơn. Và trong khi kỳ vọng không cao, lần gần nhất Anh tham gia một World Cup ở châu Mỹ, Mexico 1986, khi họ cũng được cảnh báo nhiều về thời tiết và có một đội hình được cho là không đủ mạnh, Tam sư cũng chỉ dừng lại trước Argentina, đội có Diego Maradona và sau đó vô địch, ở tứ kết.
Theo bảng xếp hạng của FIFA (có thể không phải là một cơ sở tốt để tranh luận), Anh hiện có vị trí đáng tôn trọng. Họ đứng thứ 12 năm 2002, 10 năm 2006, 8 năm 2010 và hiện giờ là 10. Tức là, tuyển Anh của Hodgson không khác gì nhiều so với của Sven-Goran Eriksson hay Fabio Capello.
ĐT Anh tiến bộ dưới thời của HLV Hodgson
Tất nhiên, lo lắng về cái nóng và độ ẩm ở Brazil là hợp lý, nhưng World Cup bao giờ chả khó khăn, dù là ở Monterrey hay Munich hay Manaus. Ở Mexico 1986, 35 trong 52 trận diễn ra vào giữa trưa để đáp ứng nhu cầu của khán giả truyền hình của châu Âu. Trận mở màn của Anh, họ gặp BĐN trong cái nóng hơn 40 độ C và độ ẩm 80%.
Lần này, độ khó của các đối thủ đúng là lớn hơn. Nhưng Uruguay chỉ về đích thứ 5 ở vòng loại khu vực Nam Mỹ và nhiều câu hỏi đã được đặt ra với tình trạng thể lực của Luis Suarez và hàng thủ, trong khi Italia đã có 7 trận không thắng khi chuẩn bị cho giải dù họ gặp các đối thủ như Luxembourg, Armenia và Nigeria. Azzurri là một đội bóng mạnh, chắc chắn là thế, nhưng không phải là quái vật Godzilla.
Sau những trận giao hữu, kế hoạch của Hodgson đã khá rõ ràng. Có vẻ như ông sẽ sử dụng đội hình đã đá chính ở các trận gặp Peru và Honduras, để Raheem Sterling và Ross Barkley ngồi dự bị. Những gì ông có trong tay là đủ để Hodgson tự tin. Trong một kịch bản dễ xảy ra nhất, Anh có những trận hòa tỉ số thấp với Italia và Uruguay, Anh sẽ có lợi thế vì họ gặp Costa Rica ở trận cuối cùng và khi đó biết chính xác cần bao nhiêu bàn để đi tiếp (tất nhiên, Costa Rica chưa chắc đã dễ thua như thế).
Ross Barkley - Raheem Sterling
Hodgson cũng đã cho thấy những dấu hiệu tin tưởng hơn ở người trẻ, như việc để Daniel Sturridge dẫn dắt hàng công thay vì Wayne Rooney, nhưng ông còn có thể làm tốt hơn nữa, với Sterling và Barkley. HLV ĐT Anh, một người thích lưu lạc, đã 66 tuổi và đây có lẽ là World Cup cuối cùng của ông. Dù cho có điều gì xảy ra ở Brazil, ông phải làm tất cả để đảm bảo rằng mình sẽ không rời đó hối tiếc. Ở Mexico 1986, phóng viên của báo Anh The Guardian David Lacey từng viết rằng “nếu có một chút may mắn, tuyển Anh sẽ khiến những kẻ bi quan phải kinh ngạc”. Điều đó cũng đúng ở giải lần này.