Không phải cứ nhiều hơn là thành công hơn
Sau tựa game Diablo II làm mưa làm gió toàn cầu, nhà sản xuất Blizzard đã cho ra mắt Diablo III và ngay lập tức được đánh giá là trò chơi… tệ hại nhất mà hãng game huyền thoại này từng sáng tạo ra. Điều họ làm chính là vết xe đổ “sức mạnh hãi hùng” kể trên: nhà sản xuất tăng sức mạnh, tăng vật phẩm, và độ khó nhiều đến mức các game thủ mất hứng. Và họ lập tức quay lưng.
Có điều gì đó tương tự “sức mạnh hãi hùng” trong mọi sự nghiệp đỉnh cao. Bạn đạt được thành công, và nghĩ rằng để thành công hơn nữa, bạn sẽ lao vào cải thiện thật nhiều thứ mà bạn cho rằng nó làm bạn trở nên đặc biệt.
Các nhà sản xuất game lao vào tăng độ khó cho nó, đến nỗi không thể khó hơn được nữa. Các bộ phim truyền hình thành công đều làm phần sau dài hơn phần trước, vì nghĩ rằng thời lượng lớn hơn có thể giúp họ tăng lượt xem nhiều hơn. Một cầu thủ vừa giành Quả bóng vàng năm nay, và lao vào tập luyện nhiều hơn, với hy vọng rằng năm sau họ có thể tiếp tục giành bóng Vàng.
Nhưng cuộc đời không vận hành tuyến tính như vậy. Không phải là làm nhiều hơn, nỗ lực hơn là sẽ thành công hơn. Có gì đó phi lý khi cố gắng gia tăng về lượng một cách mù quáng, trong khi hoàn cảnh đã thay đổi.
Croatia, cho đến giờ, vẫn là một bí ẩn: đội tuyển này chỉ mới tham dự World Cup lần đầu vào năm 1998, với tư cách một quốc gia độc lập, và ngay lập tức giành hạng ba chung cuộc. Từ đó đến nay, họ mới vắng mặt một lần (năm 2010), và đạt đến thành tích tốt nhất trong 20 năm là ngôi á quân năm 2018. Giờ đây, họ lại đứng trước một cơ hội lịch sử nữa, với một đội ngũ đã già đi bốn năm, và không có gì xuất sắc hơn chính họ tại nước Nga năm 2018.
Sự thay đổi của Croatia
Bốn năm trước, Croatia là một trong những đội chơi tấn công tốt nhất giải. Họ kết thúc vòng bảng với 3 trận toàn thắng, 2-0 trước Nigeria, 3-0 trước Argentina và 2-1 trước Iceland ở lượt cuối, dù chỉ tung ra đội hình B. Trên đường vào chung kết, họ đã ghi bàn trong mọi trận đấu, và chỉ chịu thua Pháp, đội tuyển có hàng công mạnh khủng khiếp bấy giờ.
Bốn năm trước, Croatia có Mario Mandzukic chơi trung phong và Ante Rebic năng nổ ở cánh phải. Mandzukic hiện 36 tuổi, đã giải nghệ và tham gia World Cup 2022 với tư cách là… thành viên ban huấn luyện. Rebic bị loại khỏi đội hình 26 người đi Qatar vì bất hòa với HLV Zlatko Dalic. Và Croatia rõ ràng không thể kỳ vọng nhiều vào hàng công bốn năm sau.
Trận mở màn World Cup 2022, họ hòa tẻ nhạt với Morocco, một trận đấu thể hiện chính xác các vấn đề của đội đương kim á quân. Hàng phòng ngự và các tiền vệ phối hợp ăn ý, nhưng trung phong Andrej Kramaric hoàn toàn biến mất, với chỉ một lần chạm bóng trong vòng cấm Morocco, 0 cú sút, và bị thay ra ở phút 71. Cầu thủ chạy cánh phải Nikola Vlasic cố di chuyển vào trung lộ để tạo khoảng trống cho Juranovic, nhưng dường như không thật sự thoải mái với vai trò đó.
Trận thắng Canada 4-1 là lần duy nhất ở giải này các khán giả được chứng kiến phần nào hình bóng của đội Croatia á quân 4 năm trước. Nhưng về mặt tuyến tính, sức mạnh từng khiến Croatia tự hào ở Nga đã không còn. Và tất nhiên, cố gắng tấn công dường như chỉ là hành vi tự sát.
Thay vào đó, HLV Dalic đã tạo ra một đội bóng với nền tảng phòng ngự, với chất lượng đặc biệt của các hậu vệ và tiền vệ con thoi. Sự xuất hiện của trung vệ trẻ Josko Gvadiol đã giúp Croatia có thể giữ và phát triển bóng rất tốt từ sân nhà. Hậu vệ trái Borna Sosa chơi nổi bật hơn hẳn người cùng vị trí ở Nga là Ivan Strinic.
Bên cánh phải, Josip Juranovic không nổi tiếng bằng người chơi cùng vị trí Vrsaljko 4 năm trước, nhưng lại chính là người hay nhất trận tứ kết với Brazil: anh khóa chặt Vinicius Junior, đồng thời dâng cao tấn công khá hiệu quả. Phía trước hàng thủ vững như thạch này, Marcel Brozovic là một máy quét vĩnh cửu: anh đã chạy gần 17 km trong riêng trận gặp Nhật, một kỷ lục thế giới, và tổng cộng gần 60 km toàn giải đấu.
Croatia đã biến thành một đội bóng phòng ngự phản công, thay vì chủ động áp đặt như 4 năm trước, vì có lẽ họ hiểu được rằng thành công không phải là tuyến tính. Cải thiện đúng chỗ, đúng hoàn cảnh và nguồn lực là chìa khóa.
Và không ai ngạc nhiên, nếu đội bóng này có thể lặp lại được kỳ tích của bốn năm trước, dù trên lý thuyết, họ đã yếu hơn chính mình ở Nga.