Bóng Đá Plus trên MXH

Zinedine Zidane: Khởi đầu một huyền thoại (kỳ 56)
Minh Hạnh (lược dịch) • 05:53 ngày 03/02/2019
Anh là số 10 huyền thoại của ĐT Pháp. Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới cùng thời...

    Chủ nhật ngày 12/7/1998
    Trước giờ G: Tại sao Người ngoài hành tinh Ronaldo không tập luyện?
    Cả nước Pháp nín thở. Từ một tháng nay, Pháp hồi hộp đợi ngày này. Và cả những hoài nghi nữa. Những cảm xúc này đến như một lẽ dĩ nhiên. Bởi dù là nước chủ nhà, nhưng Pháp không phải là đội bóng được đánh giá mạnh nhất, không phải là ứng viên số 1 cho chức vô địch. Dù sao thì bức màn cũng đã rơi xuống, các diễn viên cũng rời sân khấu. Còn lại là ĐT Pháp với những người được xem là xuất sắc nhất: ĐT Brazil. 

    Trong suốt một tháng qua, cả thế giới đã được hòa quyện trong bầu không khí tuyệt diệu nhất chưa từng thấy. Nước Pháp đã làm tất cả để có một kỳ World Cup hoàn hảo. 64 trận đấu. 64 khoảnh khắc. 64 cảm xúc. Căng thẳng có. Kịch tính có. Tất cả đều dẫn tới điểm đến cuối cùng: Stade de France ngày 12/7.

    Những ngày không có trận đấu, các thành phố chống chếnh. Những quán cà phê thiếu hẳn các cuộc chuyện trò sôi nổi. Đâu đó cũng đều thấy thiếu thiếu cái gì đó như là một thói quen.

    Những ngày có trận đấu, đường phố vắng hoe ngay từ lúc 19:00. Nhà nào cũng nhanh chóng trở về để chuẩn bị theo dõi trận đấu. Sau đó thì tất cả cùng xuống đường reo hò, hưng phấn. Những chiếc kèn vang lên chói óc. Những cuộc tranh luận, đàm đạo lại diễn ra không ngừng. Dòng người vẽ mặt ba màu xanh trắng đỏ lũ lượt kéo nhau xuống phố.


    Từ vòng tứ kết, các nhà hàng đều trang bị thêm những màn hình khổng lồ. Nếu không, đừng mong khách tới! Thanh niên độc thân hay có gia đình cũng đều thích ra quán xem bóng đá mới chuẩn không khí. Trên các bàn ăn, người ta bắt gặp rất nhiều phụ nữ đi một mình. Nhưng không phải họ chỉ đến ăn, mà họ còn ngồi bàn luận về bóng đá như những fan thực thụ. Bọn trẻ con cũng thế. Chúng cũng chụm đầu lại với nhau để ăn, ngủ bóng đá. Với chúng, các cầu thủ chính là đức chúa trời. Chúng bắt chước các cầu thủ, lăn lộn ở khắp nơi. Bất cứ nơi nào có chỗ trống và có thể đá được bóng, chúng đều dùng hai cầu gân tưởng tượng để chơi bóng…

    Chúng giống hệt Zinedin Zidane của 15 năm về trước, trong những khu phố ổ chuột ở phía bắc Marseille.

    Vậy mà anh không thể tượng tượng được rằng một ngày nào đó mình sẽ được sống trong cái khoảnh khắc tuyệt diệu nhất của cuộc đời cầu thủ: trận chung kết World Cup. Lại còn gặp Brazil, ĐKVĐTG nữa. Đó là cuộc đối đầu mà bất cứ người Pháp nào cũng mơ ước. Và đó là trận thư hùng trong mơ của bất cứ trận chung kết nào: nước chủ nhà và ĐKVĐ.

    Nếu ĐT Pháp thắng, Zidane sẽ xóa đi được mọi lời chỉ trích nhằm vào anh từ EURO 1996 cho đến trước trận chung kết World Cup 1998. Những chỉ trích ấy từng là gánh nặng trên vai chàng tiền vệ dẫn dắt lối chơi của đội bóng áo lam. Buổi sáng hôm diễn ra trận chung kết, báo chí vẫn tấn công anh, chỉ trích anh. “Liệu anh ta có phải là nhân vật chính của những trận cầu lớn?”, “Anh ta có giúp gì được cho hàng công Les Bleus?”, “Anh ta dạo chơi cùng trái bóng, nhưng có phải là người mà ĐT Pháp cần và bảo vệ?”, “Ở giải này, anh ta đã ghi được bao nhiêu bàn thắng?”…


    “Chẳng bàn nào hết. Zidane thừa nhận. Và đó không phải là những gì người ta kỳ vọng ở tôi. Tôi có mặt trên sân là để tạo cơ hội cho các đồng đội. Và tôi sẽ làm điều đó trong trận chung kết. Chúng tôi không đá World Cup vì một cá nhân nào đó. Mà luôn luôn chiến đấu vì toàn đội, vì cả dân tộc đang đứng sau ủng hộ hết mình. Chúng tôi không cô đơn. Chúng tôi có 22 cầu thủ sát cánh cùng nhau. Tôi cũng có thể bỏ lỡ vài cơ hội. Nhưng anh hãy chú ý một chút…”
    Zidane ngủ rất ngon đêm trước trận chung kết. Anh đi ngủ lúc 1:00 sáng. Khi mở mắt ra, anh đã thấy Christophe Dugarry thở đều đều bên cạnh. Anh ấy sẽ chơi trận chung kết. Chắc chắn vậy. Nhưng có thể chỉ vào sân từ băng ghế dự bị. Toàn đội luyện tập vui vẻ, đoàn kết. Ngày hôm trước đó, toàn đội đã có một ngày thư giãn tại lâu đài Ricard trên đại lộ Saint-Arnoult. Cưỡi ngựa, câu cá và chơi game. Sau đó ăn trưa ngay ở bể bơi. Chẳng ai bận tâm gì tới trận chung kết.

    Tối nay, mọi thứ sẽ kết thúc.

    Tối nay, hơn nửa đội sẽ chơi.

    Tối nay, họ sẽ chia tay nhau.

    Zidane giơ cùi chỏ lên, nhẹ nhàng đứng dậy đi về phía cửa sổ. Anh kéo rideau ra. Xa xa, thấp thoáng những bóng cây là bốt cảnh sát bên cạnh sân tập Michel-Platini. Đã có bao nhiêu buổi tập ở đây vào ngày 24/5 – cái ngày mà trở lại ĐT Pháp sau một năm chạy lòng vòng quanh Rodez, đã có bao nhiêu tình bạn nảy nở và phát triển bền vững… Chưa bao giờ đội tuyển lại đoàn kết, trên dưới một lòng đến thế. Chưa một lần anh thấy thời gian đủ dài cho một giải đấu thế này, Ngược hẳn với các giải VĐQG châu Âu. Ở đó, anh và các đồng đội đều mong thời gian trôi qua thật nhanh, giải đấu kết thúc. “Thời gian trôi nhanh khủng khiếp. Chúng tôi đã rất hạnh phúc khi ở bên nhau…”.

    Bỗng nhiên anh liên tưởng tới cách ĐT Pháp sẽ có phải thi đấu hai hiệp phụ. Họ không chia tay nhau nhau chiều nay, nhưng ngày kia cũng sẽ phải nói lời tạm biệt. Henri Emile đã thông báo tin tức này vài ngày trước: chúng tôi sẽ được đón tiếp tại điện Élysée vào đúng ngày Quốc khánh 14/7. Tổng thống Jacques Chirac mời. Les Bleus sẽ tham gia vào bữa tiệc truyền thống tại nơi làm việc của Tổng thống Pháp.

    Zidane rất vui khi nghĩ đến phản ứng của các đồng đội. Họ không muốn đến đó. Ai cũng háo hức được sớm gặp lại gia đình để đi nghỉ. Bằng sự lịch thiệp và thân thiện nhất, Henri Emile cố gắng thuyết phục 22 cầu thủ rằng đây là nhiệm vụ bất khả thi. Cuối cùng, tất cả chúng tôi cùng đi. Không thiếu một ai.

    Zidane cầm điện thoại trên bàn của mình, tạm biết Christophe đang mơ mộng để lặng lẽ rời phòng. Lúc đó đã là 8:30 sáng.

    Bên trong ngôi nhà lớn, Jean-Pierre Cantin, nhân viên an ninh tại Clairefontaine nhấc điện thoại để đánh thức những cầu thủ vẫn còn đang ngủ. Ban huấn luyện đã đứng lên từ lâu. 5:00 sáng, Aimé Jacquet đã ngồi trong phòng băng ghi hình của ông. Ông làm một vài lát cắt thú vị từ các video này mà ông đã nói với Henri Emile cùng Roger Lemerre. Họ sẽ gặp nhau lúc 6:30 sau khi Emile và Lemerre tập thể dục xong. Còn đầu bếp thì đi chợ từ rất sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng theo thói quen cho từng tuyển thủ.


    Frank Leboeuf ăn bánh kếp.

    Zizou ăn một bát yến mạch.

    Emmanuel Petit vừa đến. Mấy hôm nay anh ấy ngủ không ngon giấc. Tuy nhiên, Petit vẫn rất đúng giờ. Một lát sau, tất cả các cầu thủ đều có mặt trong phòng thay đồ để chuẩn bi cho một buổi tập sáng đặc biệt hơn bình thường. Không ai cảm thấy căng thẳng, ngoại trừ bác sĩ Ferret. Ông rất lo lắng cho tình trạng của Didier Deschamps. “Cậu ấy không ngủ được…. Cậu ấy không có được thể lực tốt nhất”, Ferret nói.

    - Và Karembeu? Mắt cá chân cậu ấy sao rồi? Aimé Jacquet hỏi.
    - Cậu ấy sẽ chơi được.
    - Zizou thì sao?
    - Hoàn hảo, thưa thầy! Số 10 của ĐT Pháp lễ phép đáp.
    - Theo các cậu thì giờ này các cầu thủ Brazil còn ngủ không?

    Không. Và họ còn có một lợi thế hơn hẳn các cầu thủ Pháp: có nhiều hơn một ngày nghỉ.
    “Ra sân thôi”.

    Ở đó, Aimé nói với các học trò về kết quả của những phân tích băng ghi hình của ông. Ông nhắc lại trong suốt buổi trò chuyện: “Thứ nhất, Brazil rất hay ghi bàn từ các pha sút phạt. Thứ hai, Ronaldo thường xuyên chuyền bóng ở cùng một bên”.

    Zidane nghe như uống từng lời. Anh sẽ rút ra được bài học từ những lời nhắc nhở, ghi chú của Aimé.

    Ronaldo ư? Cả thế giới đều nói về anh ấy. Lizarazu nói rằng phải đối đầu với Ronaldo thì còn thảm hại hơn cả khi chạm trán David Copperfield. Desailly thì cho rằng Ronaldo là ảo thuật gia của các nhà ảo thuật. Thurum thì hình ảnh hơn: Nơi nào Ronaldo đi qua, trái bóng sẽ biến mất. Còn Zidane: “Anh ấy cũng rất gây ấn tượng cho tôi. Đó là cầu thủ xuất sắc nhất của thế kỷ… Hoặc ít ra cũng là cuối thế kỷ 20. Nhưng thực sự không ai làm tôi sợ. Nếu đối phương làm bạn hoảng sợ khi bạn đã sẵn sàng đối đầu với anh ta, thì tốt nhất là nên ở lại phòng thay đồ. Bởi nếu có ra sân thì bạn cũng chẳng có nổi một cơ may chiến thắng”.


    Ronaldo đã không luyện tập từ hôm trước. Trước khoảng 400 phóng viên đến dự buổi tập kín của Brazil tại sân Ozoir-la-France, Ronaldo khẳng định rằng chỉ có một điều nói về ĐT Pháp. Đó là hàng thủ ĐT Pháp đụng độ hàng công ĐT Brazil chính là cuộc chiến tuyệt vời nhất thế giới.

    Tại sao Ronaldo lại không luyện tập? Anh bị đau đầu gối trái.

    Nhưng anh không sợ bất cứ cầu thủ ĐT Pháp nào. Ronaldo ngủ ngon không? Hoàn toàn ngủ rất ngon. Người ta đã nói về tình trạng của Ronaldo trước trận chung kết như vậy.

    Didier Deschamps đã khá lên rất nhiều từ buổi tập với đồng đội sáng ngày 12/7. Sau đó, anh đến phòng y tế để tiếp tục điều trị thêm. Vài cầu thủ khác thì đi dạo. Một số ở lại trong phòng dọn dẹp và thu gọn, sắp xếp hành lý. Zidane để tất, quần, áo và tư trang ngay dưới chỗ ngồi. Anh chẳng dọn dẹp gì và mang theo gì. Giống như mọi khi, Dugarry cũng như Zidane. Anh sẽ gặp lại chúng khi trở lại đây chơi cho ĐT Pháp.

    Sau bữa trưa, Zidane chơi bóng bàn ở phòng lớn tầng trệt. Barthez thì hút thuốc. 

    “Chúng ta sẽ thắng”, anh nói chắc như đinh đóng cột.

    Vài cầu thủ uống cà phê và đưa ra những phân tích, dự đoán. Zidane thì không nói gì. Anh cảm thấy mình đang có phong độ tốt nhất và sẵn sàng cống hiến hết sức mình.

    Khi anh ra khỏi bàn, nhiều cầu thủ đến tìm Zidane: “Cậu phải đá sao cho chúng ta chiến thắng. Bọn tớ tin tưởng ở cậu, tin vào sự sáng tạo và trí tưởng tượng của cậu…”


    Sức ép rất lớn. Và luôn luôn là như vậy. Nhưng điều đó cũng tốt, là động lực để con người ta tiến lên phía trước. 

    “Nếu chúng ta thắng, thì đó sẽ là chiến công của cả 22 người. Tất cả chúng ta sẽ cùng nhau chiến thắng”, Zizou nhắc lại.

    Giờ ngủ trưa đã đến. Zidane gác vợt rồi trèo lên phòng.

    Anh không hề biết ở Trung tâm kỹ thuật được canh gác rất chặt chẽ. Họ nhận được lệnh cấm mọi sự thâm nhập từ bên ngoài, để sao cho đây là một thế giới biệt lập, không có bất cứ ai làm phiền đến toàn bộ ĐT Pháp. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. Để vì một giấc mơ duy nhất: VĐTG.

    Rất nhiều hàng rào đã được dựng lên. 22 tuyển thủ Pháp đã trở về phòng mình. Họ nằm dài trên giường. Mặt khép hờ để cố ru mình vào giấc ngủ trưa yên bình…
    Bình luận

    Đón đọc Đặc san EURO 2024 DUY NHẤT TẠI VIỆT NAM.
    Với 116 trang, thiết kế sang trọng, in 4 màu CHẤT LƯỢNG CAO.

    • Tất cả thông tin bạn đọc cần biết về EURO 2024.
    • Những nội dung đặc sắc, bài viết độc quyền của nhà báo thường trú tại châu Âu và các cây viết thể thao hàng đầu ở Việt Nam.
    • ĐẶC BIỆT: Tặng kèm Lịch thi đấu EURO 2024 khổ lớn.
    • Giá: 98.000 đồng.

    ĐẶT MUA NGAY
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội